Cô Vợ Xinh Đẹp Của ” Chú” – Chương 36 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 15 lượt xem
  • 9 tháng trước
// qc

Cô Vợ Xinh Đẹp Của ” Chú” - Chương 36

BẠN ĐANG ĐỌC

Tóm tắt
Tục ngữ nói, khoảng cách ba năm nhỏ, năm năm lớn, nếu vậy khoảng cách mười lăm năm thì sao? Trong lúc Chu Mông Mông vì chuyện chênh lệch tuổi tác mà bị đả kích thương tích đầy mình, nghĩ rằng tình yêu sắp tiêu tan thành mây khói, thì anh l…

#jjj

M

ấy hôm nay Tôn Nghiêm Đông ngồi chờ nhà trường phê duyệt đơn xin thôi học cho mình. Thật ra ban giám hiệu phải dành thời gian cân nhắc kỹ lưỡng, vì dù sao anh cũng là một sinh viên xuất sắc, nếu tùy tiện đuổi học thật sự rất đáng tiếc. Tuy anh có viết lý do là muốn đi du học nhưng sau khi làm xong nghiên cứu sinh chẳng phải vẫn đi được mà, sao lại nóng lòng uổng phí hai ba năm học như vậy.

Chương Tử- mẹ của Tôn Nghiêm Đông lo lắng khuyên anh mấy ngày, nhưng anh vẫn thờ ơ như trước. Cho đến một ngày, một người nào đó đến tìm anh, ba mẹ Tôn Nghiêm Đông mới thở phào nhẹ nhõm.

\”Anh Nghiêm Đông mở cửa, em là Mông Mông.\”

Chương Tử đứng bên cạnh cô, thở dài: \”Mông Mông, cháu tới thật đúng lúc, không biết thằng bé này ở trong trường bị làm sao nữa, hỏi cái gì cũng không nói, cháu mau khuyên nó đi!\”

Chu Mông Mông nghiêng đầu nhìn dì Chương Tử, nét mặt có chút lúng túng nhưng vẫn gật đầu: \”Dì, dì yên tâm, cháu sẽ cố gắng khuyên anh ấy…\”

\”Không cần khuyên nữa, đơn anh đã gửi lên rồi.\” Cô còn chưa nói xong thì cánh cửa bỗng được mở ra từ bên trong, Tôn Nghiêm Đông thản nhiên nhìn cô sau đó nói với mẹ mình: \”Mẹ, con và Mông Mông đi ra ngoài một lát.\”

Chương Tử nghe anh nói, phức nhìn qua Mông Mông, sau đó dặn con trai: \”Con và Mông Mông đi nói chuyện đi, đừng có dở chứng.\”

\”Con biết rồi.\” Tôn Nghiêm Đông thấy Chu Mông Mông mím môi không nói, một tay nắm tay cô kéo ra cửa.

Khi hai người ra ngoài sân, Chu Mông Mông mất tự nhiên rút tay về. Tôn Nghiêm Đông thấy bàn tay nhỏ không còn, không khỏi cô đơn cười nói: \”Trước kia anh nắm tay em, em chưa bao giờ bài xích như vậy. Quả nhiên khi trong lòng đã có người, sẽ là như thế.\”

\”Anh Nghiêm Đông, đó là chuyện ngày nhỏ, bây giờ em đã trưởng thành rồi.\” Chu Mông Mông nhíu mi nhìn Tôn Nghiêm Đông giải thích.

Tôn Nghiêm Đông trông cô thật sự nghiêm túc, trong lòng có chút khó chịu nhưng vẫn duy trì tươi cười nói: \”Trước đây em còn nói phải làm vợ anh, xem ra chỉ là câu nói đùa, không thể thành sự thật.\”

Chu Mông Mông nhìn Tôn Nghiêm Đông sắc mặt tái nhợt, tựa như so với mấy hôm trước gầy hơn rất nhiều, cô cắn môi: \”Nhưng… Anh không nhất thiết phải thôi học.\”

\”Sao lại không thất thiết? Chẳng lẽ phải nhìn cô gái mình thích ở trong trường cùng người đàn ông khác liếc mắt đưa tình?\” Tôn Nghiêm Đông giễu cợt nói, sau đó giơ tay sờ đầu Chu Mông Mông: \”Vỗn nghĩ rằng chỉ cần anh cố gắng là có thể cướp em về, nhưng xem ra… đã chậm rồi.\”

Tôn Nghiêm Đông vừa nói xong Chu Mông Mông liền thấy anh chuyển tầm mắt xuống bụng mình, rùng mình, cô nhíu đôi mày thanh tú lùi lại một bước, tựa như tiềm thức muốn bảo vệ bản thân.

Tôn Nghiêm Đông trông cô lộ ra vẻ mặt cảnh giác, tức giận đau đớn dồn nén bấy lâu cuối cùng cũng bùng phát, một tay giữ chặt cổ tay Chu Mông Mông, nghiến răng nói: \”Mông Mông, anh mặc kệ em ở nước Mỹ cùng người đó đã xảy ra chuyện gì. Nhưng em thực sự cảm thấy đáng vì anh ta mà phải trả giá rơi vào tình trạng này sao? Em ngay cả tuổi hợp pháp kết hôn còn chưa tới, anh ta không thể không biết, tại sao còn muốn để em mang thai? Em…\” Nói tới đây Tôn Nghiêm Đông bỗng dừng lại, tựa như kiềm chế cái gì, sau đó mới tiếp tục nói: \”Em thực sự nghĩ rằng anh ta yêu em hả? Yêu một người tại sao không thay cô ấy lo lắng? Không thay cô ấy suy nghĩ cho tương lai, thậm chí còn không thèm để ý đến người nhà của cô ấy… Anh ta chẳng qua chỉ muốn chiếm giữ, em hiểu không?\”

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.