Có Thai Thì Không Thể Ly Hôn Sao? – Chương 17 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 100 lượt xem
  • 6 tháng trước

Có Thai Thì Không Thể Ly Hôn Sao? - Chương 17

Hơn 8 giờ sáng, La Lâm Dương lớn giọng từ cửa Thư Ba gọi vào: \”Đàn anh! Đàn anh! Anh có ở bên trong không?\”

Giản Xuân Triều mới từ sô oha bò dậy, trong miệng còn bọt kem đánh răng, lẩm bẩm thò đầu xuống nói: \”Trên lầu.\”

La Lâm Dương hai bước như ba bước chạy lên lầu, đem theo bánh bao đặt trên bàn, hưng phấn hỏi: \”Đàn anh, anh thấy hotsearch chưa?\”

Giản Xuân Triều vò vò đầu, mờ mịt hỏi: \”Hotsearch gì cơ?\”

La Lâm Dương móc điện thoại ra, click mở ứng dụng, lướt lướt vài cái, đưa cho Giản Xuân Triều xem: \”Đàn anh, hôm qua anh dự tiệc đúng không? Anh với Phương thiếu chụp ảnh chung, lên top 1 rồi.\”

\”Ừm.\” Giản Xuân Triều thờ ơ dời mắt, tiếp tục đánh răng.

La Lâm Dương không cam lòng đem điện thoại đến trước mắt Giản Xuân Triều dỗi: \”Anh nhìn xem, mọi người đều khen anh đẹp.\”

Giản Xuân Triều xúc miệng, một bên dùng khăn lông lau mặt, một bên nghe răng nhếch miệng nói: \” Khen cái gì? Một cái túi da tốt à?\”

\”Đàn anh, anh còn không biết mình có ưu thế hơn người à? Còn một hai phải là người khác nói ra.\” La Lâm Dương cười hì hì, cất di động, đụng vai hắn một chút.

Giản Xuân Triều sốt suốt một đêm, thực tế thật sự mệt mỏi, bị bạn nhỏ kia đụng một cái, lảo đảo thiếu chút nữa đụng vào bồn rửa tay.

La Lâm Dương hoảng sợ: \”Đàn anh, anh làm sao thế?\”

Giản Xuân Triều bĩu môi cười: \”Có thể làm sao được? Được khen đẹp đứng không vững.\”

La Lâm Dương thấy sắc mặt hắn có chút kém, nhưng tinh thần lại không tệ lắm, thoáng yên lòng: \”Ăn sáng đi, em có mua bánh bao với tào phớ này.\”

Giản Xuân Triều rất đói, lau khô tay xong liền cầm một cái bánh bao chay, ngồi đối diện La Lâm Dương ăn sáng.

La Lâm Dương ăn bánh bao nhưng miệng vẫn không nhàn rỗi: \”Đàn anh, cuối tuần anh rảnh không?\”

Giản Xuân Triều không cần hỏi đã trực tiếp từ chối: \”Không đi.\”

La Lâm Dương bị nghẹn một chút, vỗ vỗ ngực: \”Anh không hỏi em muốn làm gì à?\”

Giản Xuân Triều múc một muống tào phớ thơm thơm, nuốt xuống mới nói: \”Chủ nhật tôi muốn ngủ.\”

La Lâm Dương buông bánh bao trong tay, kéo tay áo Giản Xuân Triều: \”Đàn anh, CLB của chúng ta gần đây có một bạn khá lợi hại về nước, mọi người muốn tổ chức tiệc chào đón, chính là học tỷ lần trước em đi cổ vũ. Nếu anh đi cùng em khẳng định em sẽ được chú ý.\” Nói xong lại lắc lắc tay áo Giản Xuân Triều, \”Đàn anh, em theo đuổi đàn chị đã lâu… Anh giúp em được không?\”

Kiếp này Giản Xuân Triều giả vờ điếc so với kiếp trước nhiều hơn, nhưng lại không thờ ơ được với bạn nhỏ ấm áp dễ chịu này. Có lẽ La Lâm Dương trái ngược hoàn toàn với Phương Minh Chấp: Chân thành, hoạt bát lại đơn thuần.

Giản Xuân Triều gỡ tay áo từ tay La Lâm Dương ra: \”Có hoạt động gì?\”

La Lâm Dương thấy hắn nói, hai mắt sáng lên: \”Leo núi.\”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.