Có Thai Thì Không Thể Ly Hôn Sao? – Chương 16: Em chán ghét tôi như vậy sao? – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 39 lượt xem
  • 6 tháng trước

Có Thai Thì Không Thể Ly Hôn Sao? - Chương 16: Em chán ghét tôi như vậy sao?

Giản Xuân Triều gặp một giấc mơ hoang đường.

Trong mơ hắn vẫn là đứa nhỏ, đang nghe Phương gia gia nói chuyện \”vị hôn phu.\”

Đứa nhỏ tính còn trẻ con, chưa thể hiểu hết ý nghĩa phức tạp của từ ngữ, ngửa đầu hỏi: \”Vị hôn phu sẽ làm gì ạ?\”

Phương gia gia xoa mái tóc mềm mại của hắn: \”Vị hôn phu sẽ làm bạn với con, bảo vệ con. Con kết hôn với nó, nó sẽ là chồng con, thay con chống trời đạp đất, con không cần sợ gì nữa.\”

Đứa nhỏ trong tay cầm Transformers mới tinh: \”Thế là giống Optimus thiên hạ vô định rồi ạ?\”

Phương gia gia đắc ý nói: \”Xuân nhi, ông nói với con, Phương Minh Chấp là đứa trẻ ngoan, nó mới 4 tuổi đã tham gia thi đấu dương cầm ở nước ngoài, lần nào cũng thắng mấy đứa trẻ nước ngoài to lớn kia, có phải rất giỏi không? Về sau lớn lên, thiên hạ vô địch.\”

Trong mơ Phương gia gia trẻ hơn bây giờ rất nhiều, chỉ là mặt có hơi chút mơ hồ, nhưng vẫn có thể dễ dàng nhận ra đuôi lông mày nhếch lên tràn đầy vui sướng.

Đứa bé kia lại như quả bóng bị chọc thủng, ngục đầu xuống: \”4 tuổi? Nhỏ hơn con nhiều như vậy? Khẳng định lùn hơn con, làm sao mà chống được trời…? Trời sập xuống vẫn là đổ lên con trước.\”

Phương gia gia bị hắn chọc cười: \”Xuân nhi, nó bây giờ lùn, nhưng sau sẽ cao, nó trưởng thành rồi chính là một tay cũng chống được trời.\”

Đứa nhỏ vẫn có chút thắc mắc: \”Ông, ông nói trưởng thành rồi con cùng Minh Chấp kết hôn, nhưng con còn chưa gặp qua cậu ấy, lỡ đâu không hợp thì làm sao đây? Có thể không kết hôn được không?\”

Phương gia gia cười: \”Nhóc con, còn không tin tưởng ông à? Minh Chấp cùng con giống nhau, đều là đứa nhỏ thông minh nhất, đẹp nhất trên thế giới này.\”

Đứa nhỏ nhíu mày nghĩ nghĩ, bỗng nhiên cười lộ ra một cái răng cửa bị thiếu, đôi mắt sáng long lanh: \”Khi nào cậu ấy đến tìm con chơi?\” Hắn giơ Transformers chạy xung quanh Phương gia gia một vòng: \”Con nguyện ý đem Optimus cho cậu ấy chơi.\”

Giản Xuân Triều ở giữa giọng trẻ con ấu trĩ của chính mình tỉnh lại, trong nháy mắt không nghĩ ra trước khi ngủ xảy ra chuyện gì. Hắn xoa xoa huyệt thái dương đè nặng cơn co rút đau đớn, chuẩn bị ngồi dậy, lại phát hiện trên eo mình có một cánh tay.

Cơn buồn ngủ tan hơn một nửa, lúc này hắn mới nhận ra mình đang ở biệt thự của Phương Minh Chấp. Chiếc giường quen thuộc này, chẳng qua đa số chỉ có mình hắn ngủ. Mà hiện tại hắn gối một tay Phương Minh Chấp, tay còn lại của y từ phía sau ôm hắn.

Kinh ngạc lúc đầu dần biến mất, hắn cẩn thận đánh giá gối ngủ hình người bên cạnh. Không biết vì lý do gì, Phương Minh Chấp còn mặc nguyên quần tây, áo sơmi tối hôm qua, chỉ có cà vạt kéo xuống, nút áo ở cổ cũng buông lỏng. Lông mi y rất dài, bình thường sẽ cùng với cặp mắt kia tạo nên vài phần nhu tình, nhưng hiện tại lại mệt mỏi, quả thực là một đêm không ngủ.

Tay y còn đặt trên eo Giản Xuân Triều, không biết là trấn an hay là bảo vệ, hoặc có thể nói là cả hai. Lòng bàn tay ấm áp xuyên qua áo ngủ đến da của Giản Xuân Triều, làm cho hắn cảm thấy hơi phản cảm. Hắn cảm thấy giữa bọn họ không cần có kiểu tiếp xúc thân mật như thế này.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.