Đạo diễn: \”Kết quả bỏ phiếu là: Savion 5 phiếu, Thẩm Tinh Hoài 1 phiếu, Tuyết Văn 1 phiếu, Hàn Dịch 1 phiếu.\”
【 Ảnh đế mới 1 phiếu? Tôi cảm thấy anh ấy mới giống thợ săn nhất a. 】
【 Nhà tôi ca ca làm sao cũng có phiếu? Ai bầu? Không phải là Hứa Mộng Du đi? 】
\”Năm phiếu?\” Thẩm Tinh Hoài kinh ngạc, \”Ý tứ chính là chỉ có hai người không bỏ phiếu cho Savion?\”
Sa Sa cả kinh nói: \”Không phải chứ? Savion cậu sẽ không thật sự là thợ săn đi?\”
Hứa Mộng Du hỏi: \”Vậy hiện tại phải làm sao bây giờ? Một mình anh phải đi cô đảo sao?\”
Đạo diễn hướng cậu cười, nụ cười này mang theo vài phần tà ác, vừa thấy đã không giống như là sẽ có chuyện tốt.
\”Đương nhiên không phải. Nếu Savion là người có số phiếu cao nhất, vậy danh ngạch thứ hai lưu đày cô đảo, sẽ rơi xuống Đại Mạo Hiểm trong trò chơi đệ nhị tên tuổi. Cũng chính là cậu, Hứa Mộng Du.\”
Hứa Mộng Du: \”……\”
Sớm biết như thế, vậy vừa mới cái trò chơi thứ hai còn không bằng không chơi.
Làm nửa ngày, vẫn là cậu và Hạ Tư Lê hai người đi cô đảo.
【 A a a a! Tôi đối với kết quả này thực vừa lòng! 】
【 Cô đảo, xuất phát, gogogo. 】
【 Hy vọng tổ chương trình có thể tuân thủ lời hứa, một gian phòng, tôi muốn xem ôm đoàn sưởi ấm. 】
【 Nếu hai người bọn họ có thể thành, tín nữ nguyện ý vì tổ chương trình ăn chay niệm phật một vòng. 】
\”Đêm nay mọi người đều vất vả rồi, có thể trở về nghỉ ngơi.\”
Đạo diễn đi đến cạnh Hạ Tư Lê, hơi cúi nửa người nói: \”Hai người các cậu thu thập một chút, liền cùng nhân viên công tác cùng đi đến đảo đối diện đi.\”
Đêm nay kết quả này Vương Hạo cũng không nghĩ tới, hai vị này trước mắt đều là nhân khí vương, bọn họ đi cô đảo, không biết sẽ mang đến cho tổ chương trình bao nhiêu lưu lượng, nhưng hắn lại có chút lo lắng vị tiểu tổ tông này sẽ nổi giận.
Hạ Tư Lê ngồi trên sô pha, nâng lên lông mi, nhìn về phía Hứa Mộng Du: \”Cậu ok sao?\”
\”Tôi? Tôi ok.\”
Hứa Mộng Du đứng lên, nếu cùng Hạ Tư Lê đi cô đảo, cậu ngược lại cũng không cảm thấy không tình nguyện như vậy.
\”Vậy chúng ta đi thôi.\” Hạ Tư Lê cũng đứng lên.
Đạo diễn không nghĩ tới anh nhẹ nhàng như vậy mà đáp ứng rồi, trong lòng thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Trên đường trở về lều, Sa Sa đột nhiên gọi Hứa Mộng Du lại.
\”Tiểu Du, cậu lại đây, tôi có đồ vật muốn đưa cho cậu.\”
Hứa Mộng Du đi qua, đi tới phía ngoài lều của nữ, chẳng được bao lâu, Sa Sa liền đi ra, trong tay cầm một lọ nước hoa Lục Thần: \”Đây, cậu mang đi thôi, trên đảo bên kia khẳng định có rất nhiều muỗi, cái này dùng được.\”