[Chu Ôn] Đoản Văn – Ngọt Sủng – Trang chủ hủy đi nguyên một tòa thanh lâu (thượng) – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 17 lượt xem
  • 3 tháng trước

[Chu Ôn] Đoản Văn – Ngọt Sủng - Trang chủ hủy đi nguyên một tòa thanh lâu (thượng)

Nghe nói trang chủ vì trang chủ phu nhân hủy đi nguyên một tòa thanh lâu (thượng)

Tác giả: Dữ Cẩn Niên

Cặp: Chu Ôn

Rating: T

Editor: Tâm Thủy

Ôn tóc trắng đèn mỹ nhân, có bóng dáng Ôn ba tuổi ẩn hiện.

Ôn Ôn thần trí trở lại thời kỳ ba tuổi bị tú bà thanh lâu lừa đi. Sau khi Chu trang chủ biết, Bạch Y Kiếm không đè xuống được.

Lại tên \”Ký sự Chu Tử Thư trảo thê ở thanh lâu\”.

~~~

Chu Tử Thư có khi cảm thấy, phu nhân nhà hắn thật sự giống một tiểu hài tử ba tuổi, từ lúc có thể chạy nhảy liền bắt đầu hành trình làm yêu vô cùng vô tận, chơi nước trèo cây đào trứng chim, nước đường mứt hoa quả bánh hoa quế, có một lần còn thừa dịp Chu Tử Thư ngủ lấy bút lông vẽ một con rùa lớn sinh động như thật ở trên mặt hắn, mãi đến khi một tiểu đệ tử không nín được cười lên tiếng Chu Tử Thư mới phát hiện, làm hắn tức giận đến dậm chân, nhưng sau khi thấy khuôn mặt tươi cười vui vẻ cực kỳ của Ôn Khách Hành lại không tức lên nổi.

Đúng thật là đánh không được mắng không được, ngay cả tức giận với y hắn đều luyến tiếc, đành phải để mặc y phóng thích thiên tính, da khỉ xông trời.

Nhưng Chu Tử Thư không nghĩ tới, có một ngày hắn thật sẽ ôm phu nhân thần trí dừng lại tại thời kỳ ba tuổi, treo nụ cười từ phụ lấy đồ của tiểu hài tử dỗ y vui vẻ.

Chuyện này còn phải nói lên từ sáng sớm hôm nay, Chu Tử Thư theo thường lệ đi sắc thuốc cho Ôn Khách Hành, lúc bưng bát trở về phòng người kia vẫn chưa dậy như trước, ba nghìn sợi bạc trải trên gối, chăn bị người muốn mát nên kéo đi xuống, lộ ra nửa cần cổ tuyết trắng, mặt trên điểm điểm hồng ngân phá lệ bắt mắt, tỏ rõ đêm qua nhất độ xuân phong.

Chu Tử Thư ngồi bên giường, nhìn chằm chằm dung mạo đang ngủ của mỹ nhân hồi lâu, mới lưu luyến không nỡ mà đánh thức y: \”Lão Ôn, rời giường thôi, đến giờ uống thuốc rồi.\”

Lông mi dài của tiểu mỹ nhân nhẹ nhàng rung rinh, mắt nai linh động chậm rãi mở, trong con ngươi màu mực chiếu ra khuôn mặt Chu Tử Thư. Ánh mắt Ôn Khách Hành chớp chớp, y bắt lấy tay hắn nở rộ một nụ cười thiên chân vô tà, thanh âm thanh thúy từng tiếng dễ nghe: \”Tử Thư ca ca!\”

Tay Chu Tử Thư đang bưng bát run lên, nước thuốc màu nâu giội cả mặt Ôn Khách Hành.

Một vạn hình ảnh cấm dưới mười tám tuổi không thể truyền bá lóe lên trong đầu hắn, Chu Tử Thư gian nan khống chế được nỗi xúc động muốn nhấn ngã đối phương xuống, tự kiểm điểm có phải mình gần nhất xuống tay rất nhẹ hay không, làm cho tiểu mỹ nhân không biết trời cao đất rộng này giữa ban ngày cũng đến câu dẫn mình. Hắn mở miệng đang muốn thuận thế đùa giỡn đối phương một chút, bỗng bị tiếng khóc kinh thiên động địa của Ôn Khách Hành cắt ngang.

\”Oa oa, quá đắng quá nồng quá khó ngửi! Tử Thư ca ca huynh ức hiếp ta! Ta muốn mách mẹ ta!\”

Chu Tử Thư cảm thấy nghi hoặc, còn nói Lão Ôn tại sao chơi tình thú gì kỳ kỳ quái quái như thế, nhưng nhìn thần sắc y không giống giả bộ, Chu Tử Thư nói cái gì cũng nghe không vào, đành phải tìm cái khăn tới lau mặt kỹ lưỡng cho y. Sau lại hỏi mới phát hiện, trí nhớ của Ôn Khách Hành dừng lại tại thời kỳ ba tuổi, trong mắt y, mình chính là người bạn mà y chơi cùng vui nhất thời thơ ấu, Tử Thư ca ca của y.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.