Chovy X Viper | Phúc Tinh – 14. thích – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 71 lượt xem
  • 4 tháng trước

Chovy X Viper | Phúc Tinh - 14. thích

Warning: Chap có yếu tố r18 (cụ thể là nipple play)
nhẹ nhàng thui nhưng mà để cảnh báo cho chắc ăn =))))

collab with wywywyw34.

\”Người em thích sao? Anh không nghĩ vậy đâu.\”

Park Dohyeon máy móc lên tiếng, giọng anh không lớn, không nhỏ, chỉ vừa đủ gợi lên làn sóng lạnh lẽo giữa không gian. Anh nương theo cánh tay đang nắm chặt lấy cằm mình, để ánh mắt chạm thẳng vào đôi đồng tử rực lên như lửa của Jeong Jihoon. Đôi mắt ấy phản chiếu lại ánh đèn trần, vừa bướng bỉnh, vừa giận dỗi, tựa như con thú non bị thương, cố cào lên tay kẻ lỡ làm đau nó.

Anh cắn nhẹ môi, trốn tránh cảm xúc trong lòng mình như một kẻ đạo đức giả cố gắng giữ lễ nghi.

\”Em chỉ tò mò thôi, Jihoon à. Thế giới của em lúc đó… nhỏ bé lắm. Giờ khác rồi. Đại học rộng lớn hơn nhiều. Sư phạm có tỉ lệ nữ rất cao.\”

Câu nói ấy đã thành công rót vào chiếc ly đầy trong lòng Jihoon một giọt nước nhỏ, đủ để nước trong đó tràn ra. Không khí trong phòng chợt lặng xuống. Jeong Jihoon đứng im một lúc cho đầu óc có đủ thời gian xử lý câu nói vừa nghe. Rồi cậu trầm giọng, âm thanh chẳng khác gì cơn gió rít lên bên khe cửa:

\”Ý anh là gì?\”

Park Dohyeon khẽ nhắm mắt, tựa người vào thành giường phía sau. Anh thở dài, quay đi, không dám đối mặt với cơn bão đang hình thành trên gương mặt cậu bé năm xưa mình từng dỗ dành. Cơn bão do chính anh gây nên. Giọng anh khàn khàn, mỗi từ nói ra đều nặng trĩu, như ném từng viên đá xuống mặt hồ yên ả.

\”Ý anh là… em nên kiếm bạn gái đi.\”

Một nhịp… Hai nhịp… Rồi ba nhịp…

Đèn trong phòng kí túc xá chuyển sang sắc màu tím nhạt rồi chậm rãi lan tỏa như thể bóng đêm sà xuống cửa kính. Chỉ sau vài nhịp thở, nó bất ngờ pha thêm ánh đỏ, nhấp nháy cảnh báo.

Park Dohyeon hơi hoảng. Anh quay đầu lại, cố nhìn rõ biểu cảm trên gương mặt đối phương, nhưng ánh đèn lẫn trong nhịp thở gấp gáp khiến tầm nhìn trở nên mờ nhòe. Ngay giây tiếp theo, một lực kéo mạnh khiến anh mất thăng bằng. Jeong Jihoon đẩy anh xuống giường.

Park Dohyeon chưa kịp định thần thì hai cổ tay đã bị ghì xuống đệm, sức lực của người kia áp chặt như muốn khóa lại tất cả đường lui.

\”Jihoon-\” Anh lắp bắp, chưa kịp hỏi, đã cảm thấy đối phương chen đầu gối vào giữa hai chân anh, bắt chúng phải mở ra.

Cơ thể bị động, hơi thở rối loạn. Cảm giác ma sát nơi đáy quần khiến làn da như bị châm điện, nóng ran từng đợt. Anh vô thức bật ra tiếng rên nho nhỏ, gần như bóp nghẹt trong cổ họng.

\”Ồ…\” Jeong Jihoon bật cười khẽ, cất tiếng giễu cợt. \”Em chưa làm gì đâu đấy. Nhạy cảm vậy sao?\”

\”Ha… Đèn phòng kí túc cứ nháy sáng thế này… Không ổn lắm, có khi hỏng rồi. Em nên đi xem thử, Jihoon à…\”

\”Không đâu,\” Jihoon cúi sát xuống, môi gần như chạm vào tai anh. Hơi thở cậu ấm nóng, đều đều, mang theo thứ năng lượng khiến cơ thể anh trở nên ngứa ngáy.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.