Chovy X Viper | Phúc Tinh – 11. SNUE – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 72 lượt xem
  • 5 tháng trước

Chovy X Viper | Phúc Tinh - 11. SNUE

Buổi chiều hôm đó, Jihoon ngồi trước bàn học, ánh mắt vô hồn nhìn vào cuốn sách trước mặt. Mọi thứ đến quá nhanh, khiến em không biết phải phản ứng thế nào. Park Dohyeon đi mà chẳng để lại một lời từ biệt, một lời giải thích, hay thậm chí là một lời hứa hẹn mơ hồ.

Em bật cười, nụ cười méo mó đến mức chính bản thân cũng phải giật mình.

\”Người ta không cần mày nữa, Jeong Jihoon,\” một giọng nói thì thầm trong đầu. \”Người ta tìm được gia đình của mình rồi.\”

Em không muốn tin, nhưng sự thật là vậy.

Park Dohyeon giờ đã có gia đình ruột thịt, một gia đình danh giá và hoàn hảo.

Còn em thì sao?

Chỉ là một đứa em trai tạm bợ, một người thay thế cho khoảng trống của họ.

Thời gian vẫn trôi đi, cuộc sống vẫn tiếp tục. Đôi giày mà Park Dohyeon tặng được em đeo đi khắp nơi. Khi chạy bộ, tập thể dục hay chơi bóng.

Năm nay là năm cuối cấp, chiếc màn hình lớn và loa phát thanh ở trường bắt đầu phát những đoạn video truyền thông cho việc tuyển sinh của các trường đại học trong nước.

Jeong Jihoon không để tâm đến chúng lắm. Em thường đeo tai nghe, đắm mình trong thế giới riêng của bản thân.

\”Này, Jeong Jihoon. Đợi tao với\”. Son Wohyeon gào lên, nhân tiện bá lấy vai Jihoon. Thằng này vốn không học cùng trường nhưng từng chơi bóng cùng, sau đấy xô xát rồi đánh nhau.

* Son Wohyeon: Ucal

Con trai ấy mà, không đánh nhau một trận thì không thành bạn được. Sau này Son Wohyeon còn chuyển trường nữa, thành ra hai người học cùng lớp, rồi cứ thế thành bạn.

\”Gào cái đéo gì thế. Điếc hết cả tai\”.

\”Ủa, hôm nay không đeo tai nghe hả?\”

\”Tối qua quên sạc. Hết pin rồi\”. Jihoon đáp gọn, giọng vẫn đang ngái ngủ, để mặc cho Son Wohyeon lải nhải không ngớt về mấy bài thi thử sắp tới.

Con đường tới trường hôm nay có vẻ dài hơn mọi ngày. Jihoon linh cảm một điều đặc biệt sắp đến. Có lẽ em sẽ đưa ra quyết định rất quan trọng trong đời.

Càng đi tới gần trường, âm thanh càng nhộn nhịp. Màn hình lớn bắt đầu được bật lên.

\”Xin chào các bạn học sinh.\”

Âm thanh vang lên làm Jeong Jihoon giật mình, không phải vì to mà là vì quen.

Giọng nói của Park Dohyeon.

Em ngước lên màn hình lớn. Trên màn hình chiếu video truyền thông của Đại học Sư phạm Quốc gia Seoul, Park Dohyeon đang trình bày sơ lược về chỉ tiêu tuyển sinh và các ngành đào tạo nhưng Jeong Jihoon dường như chẳng nghe lọt tai được chữ nào. Em chỉ nhìn chăm chăm vào người trên màn hình, anh trông chẳng khác gì so với trước đây.

\”Sao tự nhiên đứng đực ra thế? Mê à? Vẻ đẹp tri thức đấy. Cuốn hơn cần nhở. Tao nhìn còn mê.\”

\”Nói ít thôi.\”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.