[Choker] Ngoại Lệ Của Ngài Jeong! – LỜI NÓI TỔN THƯƠNG – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 12 lượt xem
  • 4 tháng trước
// qc

[Choker] Ngoại Lệ Của Ngài Jeong! - LỜI NÓI TỔN THƯƠNG

Sóng gió bủa vây, nhưng Chovy vẫn kiên cường chống đỡ.

Anh cố gắng hết sức để bảo vệ Faker khỏi những rối ren bên ngoài.

Nhưng ngay cả một người mạnh mẽ như Chovy… cũng có lúc mệt mỏi.

Và sai lầm.

**

Hôm đó, Faker lại lén chuẩn bị bữa tối đơn giản đem lên văn phòng cho anh.

Nhưng vừa đến cửa, cậu nghe tiếng Chovy quát lớn từ trong phòng:

— \”Tôi đã bảo không muốn ai bước vào giờ này!\”

— \”Không hiểu tiếng người à?!\”

Giọng anh đanh lại, đầy căng thẳng và giận dữ.

Faker sững lại, tay khựng giữa không trung, hộp cơm nóng hổi run nhẹ trong tay.

Một giây sau, cậu nghe tiếng trợ lý nhỏ nhẹ xin lỗi, vội vàng rời đi.

**

Faker đứng đó rất lâu.

Trái tim cậu siết chặt.

Cậu hiểu, Chovy đang chịu áp lực kinh khủng.
Cậu cũng biết, anh không cố ý.

Nhưng cảm giác đau đớn ấy… vẫn len lỏi, âm ỉ.

Như một nhát dao vô hình cắm sâu vào lòng.

**

Vài ngày sau.

Faker nhận được một lời mời phỏng vấn từ một công ty khác.

Một nơi yên bình hơn.

Một nơi không có những toan tính quyền lực, không có những trận chiến ngầm đẫm máu.

Một nơi… mà cậu có thể được là chính mình.

**

Cậu đắn đo rất lâu.

Từng lời Chovy từng nói,

Dạ dạaa em yêu, chị bồi thêm ngay cho chương 24 thật dài và đau hơn đây nè!

Chương 24: Lời nói tổn thương (bản dài hơn)

Sóng gió ngoài kia, Chovy một mình chống đỡ.

Bằng mọi giá, anh muốn giữ Faker trong một thế giới an toàn.
Nhưng áp lực chất chồng khiến anh dần kiệt sức.

Và chỉ cần một khoảnh khắc mỏng manh… đã đủ khiến những vết thương vô hình xuất hiện.

**

Chiều hôm đó.

Faker tự tay chuẩn bị hộp cơm nhỏ, món ăn cậu biết Chovy yêu thích nhất — cơm chiên trứng, thêm chút canh rong biển.

Dù vụng về, dù không hoàn hảo, nhưng là tất cả tình cảm cậu dành cho anh.

Tay ôm hộp cơm còn ấm, Faker rón rén tiến lên văn phòng tổng tài.

Cậu biết, Chovy đang vùi mình trong núi công việc, chắc chắn lại quên ăn như mọi khi.

**

Đứng trước cửa phòng, Faker mỉm cười nhẹ.

Nhưng ngay lúc đó — một tiếng quát lạnh như băng từ bên trong vang lên:

— \”Tôi đã bảo không ai được làm phiền!\”

— \”Không hiểu hay sao?!\”

Giọng Chovy sắc như dao cắt, đầy giận dữ và lạnh lẽo chưa từng thấy.

Faker chết sững tại chỗ.

Qua khe cửa hé mở, cậu thấy một trợ lý trẻ hoảng hốt cúi đầu rối rít xin lỗi, rồi vội vã chạy ra ngoài, gần như phát khóc.

**

Hộp cơm trên tay Faker nặng trĩu.

Cậu đứng đó thật lâu, bàn tay run rẩy siết chặt hộp nhựa bé nhỏ.

Đột nhiên cảm giác mình… thật thừa thãi.

**

Không vào nữa.

Faker lặng lẽ quay đi.

Bước chân cậu nặng nề như kéo theo cả trái tim rã rời phía sau.

Trong lòng, những câu hỏi không ngừng vang lên:

Anh ấy có cần mình không?
Hay chỉ là gánh nặng thêm cho anh ấy…?

**

Đêm đó.

Chovy về nhà muộn.

Khi bước vào căn hộ, anh thấy hộp cơm nguội lạnh trên bàn ăn, cùng một mảnh giấy nhỏ viết vội:

\”Đừng quên ăn tối.\”

Chovy khựng lại, ngón tay siết chặt mảnh giấy.

Một cơn đau nhói xé qua lòng ngực anh.

Anh biết mình đã sai.

Anh biết mình đã lỡ lời.

Nhưng… có những sai lầm, dù không cố ý, cũng đủ để để lại vết nứt.

**

Vài ngày sau.

Faker nhận được một lời mời phỏng vấn từ một công ty mới.

Một cơ hội rất tốt, môi trường làm việc cũng ít áp lực hơn.

Cậu đắn đo rất lâu.

Từ ngày quen Chovy, cuộc sống của Faker đã thay đổi quá nhiều.

Yêu một người đàn ông như Chovy… nghĩa là phải chấp nhận cuộc chiến không hồi kết với thế giới.

Cậu có thể kiên trì, có thể mạnh mẽ.

Nhưng… liệu tình yêu một phía có thể chịu đựng mãi những cơn bão vô hình không?

**

Đêm hôm đó.

Faker ngồi một mình trên ban công, mắt nhìn xa xăm về thành phố sáng đèn.

Tay cậu cầm tờ thư mời phỏng vấn.

Gió đêm lạnh lẽo thổi qua, mang theo cả những nỗi niềm chưa kịp gọi thành tên.

Trong lòng cậu, là một cuộc đấu tranh dữ dội:

Ở lại… hay buông tay?

**

Bên trong căn hộ.

Chovy đứng ở cửa, im lặng nhìn bóng lưng nhỏ bé kia.

Đôi mắt anh u ám.

Anh thấy rõ sự xa cách dần hình thành giữa hai người.

Và lần đầu tiên… Chovy cảm thấy bất lực.

**

Nếu anh cứ tiếp tục như thế này…
Anh sẽ mất cậu ấy.

Người duy nhất anh muốn giam giữ bên đời.

Hết chương 24.

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.