41. \”Ủa nay Chovy lại làm chuyện gì hả anh?\”
Tương truyền ở công ty X có một truyền kỳ thế này, hôm nào Kim Hyukkyu lông mày nhăn nhăn, thi thoảng ánh mắt đăm chiêu nhìn về xa xăm, thiếu tập trung và dễ phân tâm thì hôm đó mèo nhà anh này lại gây ra chuyện lạ đời gì rồi.
Mà quả đúng là vậy, Kim Hyukkyu từ xưa đến nay luôn là người nghiêm túc với công việc, người khiến cho anh này phân tâm từ đó tới giờ chỉ có mẹ hoặc anh trai, dạo gần đây thì có kết nạp thêm một gánh nặng tài chính mới aka mèo Chovy.
Bình thường mẹ và anh trai Hyukkyu đều không có vấn đề gì đáng nói, thi thoảng sẽ gọi điện hỏi thăm sống chết thằng con trong nhà, lúc nào rảnh thì lên check xem nhà cửa nó có gọn gàng đàng hoàng gì không, nó có ăn uống tử tế không. Hôm nào đẹp trời thì kêu nó đi xem mắt, nói chung những người trong gia đình ai cũng không khiến Hyukkyu mệt đầu bằng Chovy.
\”Bộ mặt anh nhìn dễ nhận ra vậy hả?\”
\”Mặt của anh, từ lúc vào làm đến giờ\” Ruhan đưa hai ngón tay trỏ lên, ấn vào giữa trán làm biến dạng hai hàng lông mày của mình, nhìn vô cùng mắc cười \”lông mày anh nhíu vào như thế này nè! Lần nào Chovy làm trời làm đất ở nhà anh cũng đều thế mà.\”
\”Lần này mèo nhà anh ỉa bậy ở đâu à?\”
\”Mèo nhà cậu ỉa bậy hay sao mà hay hỏi mấy câu mất vệ sinh quá à?\”
Hyukkyu liếc sang gấu bắc cực, theo bản năng đáp lại bảo vệ em mèo nhà mình. Con sen ấy mà, mình nói xấu con mèo nhà mình, chê bai nó trên trời dưới đất thì được chứ đứa khác dám chê là sút vô cái mồm nó liền nè.
\”Vậy chuyện lần này lại sao nữa hả anh? Chovy đến tuổi biếng ăn hả?\”
\”Không… Không hẳn, vẫn ăn rất khỏe.\”
Nhưng mà đột nhiên lại biến thành người rồi.
Hyukkyu u sầu xoa xoa huyệt thái dương, chuyện ảo đá này anh không thể nói lung tung với đồng nghiệp được.
42. Đừng hỏi vì sao Hyukkyu lại chấp nhận việc em mèo nhà mình hóa người, chúng ta hãy quay lại với buổi tới ngày hôm qua lúc mà anh vẫn còn cương quyết muốn đuổi Jihoon ra khỏi căn hộ.
Một người thì ra sức kéo, người còn lại thì quấn trên người một cái chăn mỏng ra sức giữ lại. Không ai chịu nhường ai.
Jihoon vừa giấu móng vuốt vừa khóc meo meo, em ta sẽ không ra khỏi nhà đâu! Có chết cũng không ra!
Anh Hyukkyu đã nhặt Chovy về rồi thì phải chịu trách nhiệm với Chovy chứ?! Không có con sen nào vô trách nhiệm được như anh đâu anh ơi!
\”Ra ngoài…\”
\”Không muốn!\”
Cứ thế anh một câu em một câu, rồi lại \”đoàng\” một cái, cứ như thể ông trời đang trêu ngươi Hyukkyu và Jihoon vậy. Em mèo giật mình mất đà lao về phía anh, người cũng đang ra sức kéo em ở phía đối diện, cuối cùng hai người đâm vào nhau ngã huỵch xuống.
Ban đầu Hyukkyu còn tưởng chuyến này mình xong đời rồi, đột nhiên bên kia giật mình mất đà bị kéo tới hướng anh, Hyukkyu cũng theo quán tính ngã ngửa ra sau. Pha này đập đầu xuống sàn là cái chắc! Anh sen thầm nghĩ thế, nhưng khi lưng anh chạm xuống nền đất rồi cũng không thấy đầu đau chút nào.