(Chodeft) Hyukkyu Hôm Nay Đã Cho Mèo Ăn Chưa? – 121-125 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

(Chodeft) Hyukkyu Hôm Nay Đã Cho Mèo Ăn Chưa? - 121-125

121.

Jeong Jihoon trong mắt anh Hyukkyu luôn là một đứa trẻ, em vui vì anh luôn có thói quen bảo bọc mình nhưng cũng rất không vui vì đôi khi anh tạo cho em cái cảm giác anh chỉ coi Jihoon là một đứa con trai, thay vì bạn trai.

\”Người anh anh bế, người của em em bế.\”

Con mèo phân rõ ranh giới với ông anh ragdoll, nhăn mày tỏ ý ghét bỏ Lee Sanghyuk đã gục trên bàn từ bao giờ.

\”Meo?\”

Mày đùa tao đấy à?

Han Wangho nhìn một người to gấp 10 lần mình trên bàn tỏ ý không thể tin vào sự lạnh lùng của con mèo tam thể.

\”Em không đùa đâu, anh tự lo chuyện nhà mình đi nhé.\” mèo Jihoon lạnh lùng bế thốc anh chủ lên, sau đó dứt khoát đưa anh vào phòng \”ở ngoài không có lò sưởi đâu, anh mà không đưa được cái tên đó vào phòng thế nào cũng bị cảm cho xem!\”

Mùa xuân ở đại hàn, nhất là tháng 2 vẫn còn lạnh lắm, đêm nay tuyết rơi rất nhiều. Cứ để Lee Sanghyuk phong phanh gục ở đây, theo kịch bản nào cũng bị bệnh mất. Ăn may không bị cảm thì cũng bị đau lưng.

\”Meoo…\”

Ôi tôi chết mất thôi…

Sao làm mèo rồi mà vẫn khổ thế nhỉ?

Meo đau khổ than vãn, trong khi miệng của Lee Sanghyuk vẫn còn lẩm bẩm cái tên Han Wangho vô cùng chói tai.

Thật là một người phiền phức, đáng ghét!!!

122.

Hyukkyu đã có một giấc mơ, trong mơ anh là một cái bánh ngọt mềm mại nằm yên lặng giữa một khoảng không gian mênh mông vô tận, anh cứ trôi nổi, trôi nổi như thế rồi đột nhiên!

Ngoạm.

Một con mèo béo xuất hiện và ngoạm lấy anh, con mèo cứ cắn cắn rồi nhả nhả, ôm lấy cái bánh vờn qua vờn lại khiến Hyukkyu vừa nhột vừa chóng mặt, thế là theo bản năng anh rên rỉ mấy tiếng, tay chân cố tìm cách đẩy con mèo béo ra xa.

Nhưng con mèo này lớn quá, ôm lấy cả cái bánh là anh vào lòng, răng nanh cứ ngoạm lấy chiếc bánh như thể đang ăn khiến cho Hyukkyu hết sức khổ sở. Quá khó chịu, anh đột ngột mở mắt.

\”Jihoonie bắt nạt anh…\”

Giọng của Hyukkyu tựa như sợi lông tơ nhè nhẹ cạ vào tim vào phổi một Jeong Jihoon đang ôm lấy anh gặm cắn từ cổ xuống xương quai xanh, em mèo khẽ khựng lại khi nghe thấy giọng anh nỉ non, răng nanh dừng việc gặm nhấm da thịt của người dưới thân.

Nhưng rồi em ta đột ngột dở trò, dụi cả khuôn mặt vào cần cổ trắng ngần của anh người yêu, dở giọng nũng nịu.

\”Anh Hyukkyu hết thương Jihoon rồi…\”

\”Anh hết thương em lúc nào chứ?\” Hyukkyu đưa tay vuốt vuốt mấy sợi tóc mềm mại trên đầu em, tóc của Jihoon cũng mềm mại y như lông của ẻm vậy. Vừa xù xù vừa mềm mại đến là yêu!

Thế là anh lén lút cúi đầu xuống mân mê, thơm thơm lên da đầu Jihoon khiến con mèo nào đó tê dại.

Jeong Jihoon thích hôn anh nhưng em ta càng thích được anh chủ động hôn hôn hơn, thoải mái thở ra một hơi dài, mèo quyết định không đè nửa thân lên người say nữa, hai mắt anh đã híp thành hai sợi chỉ rồi kia kìa.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.