Chim Không Thể Bay – Chương 75: Em có đồng ý cùng anh… – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 4 lượt xem
  • 7 tháng trước

Chim Không Thể Bay - Chương 75: Em có đồng ý cùng anh...

Chương 75: Em có đồng ý cùng anh…

Lâm Ôn không nhận ra chiếc hộp trong tay Phó Thâm là gì, mà hắn cũng không vội giải thích mà chỉ khẽ vuốt ve các góc cạnh của chiếc hộp đen, như thể tiện miệng hỏi: \”Hàn Tri đã rơi vào bẫy, chẳng bao lâu nữa sẽ thân bại danh liệt. Lâm Ôn, em đã bao giờ nghĩ rằng, sau khi trả thù xong… những ngày tháng sau đó, em muốn sống thế nào chưa?\”

Trong bát là món sườn xào chua ngọt được nấu mềm nhừ, đặc biệt cho thêm nhiều đường để vị ngọt đậm hơn. Lâm Ôn chỉ cần nếm một miếng là biết ngay đây là tay nghề của Phó Thâm. Cắn một miếng thịt mềm, vị ngọt dịu thấm nơi đầu lưỡi, cậu hài lòng nheo mắt lại trả lời: \”Hợp đồng còn chưa ký đâu, mọi chuyện vẫn chưa kết thúc. Trước khi chắc chắn có thể đưa Hàn Tri vào tròng, khiến cậu ta thân bại danh liệt, nói ra điều này e là còn hơi sớm.\”

\”Nhưng em đã nghĩ tới chưa?\” Phó Thâm không để chủ đề lạc đi, trái lại tiếp tục truy hỏi: \”Em đã từng nghĩ đến cuộc sống của mình sẽ thế nào sau khi mọi thù hận chấm dứt chưa?\”

Lâm Ôn thoáng nhìn Phó Thâm với vẻ kỳ lạ, không hiểu vì sao hắn đột nhiên lại nhắc tới vấn đề này. Tuy nhiên, cậu vẫn ngẫm nghĩ một lúc rồi thành thật trả lời: \”Ừm… khi mới được tiên sinh cứu, và cả quãng thời gian ở Anh, em đã từng nghĩ đến.\”

Đôi mắt Phó Thâm sáng lên, hắn dùng ánh mắt dịu dàng như muốn khuyến khích Lâm Ôn tiếp tục.

Lâm Ôn hồi tưởng lại khoảng thời gian cậu rơi từ tầng áp mái xuống, được Phó Thâm cứu sống rồi một thân một mình lưu lạc nơi đất khách quê người. Chỉ mới hai, ba năm trôi qua, nhưng với cậu, quãng thời gian đó lại mơ hồ như thuộc về một kiếp trước.

Lúc đó, mục tiêu duy nhất của cậu chỉ là mong sớm ngày trở về quê hương để báo thù cho mẹ và em trai. Nhưng theo năm tháng, khát vọng trong cậu dần chất chồng thêm: hy vọng có thể giúp đỡ Phó Thâm; và giờ đây, có lẽ còn nhiều hơn thế. Cậu thực sự đã từng nghĩ, nếu một ngày Hàn Tri ngồi tù, Phó Thâm lật đổ được nhà họ Hàn, hết thảy mọi ân oán được giải quyết, vậy thì mình sẽ làm gì tiếp đây?

\”Khi ấy, em đã nghĩ, đến lúc đó em sẽ tìm một nơi không ai quen biết mình, bỏ lại tất cả và bắt đầu một cuộc sống mới. Có lẽ em sẽ đi học lại, hoặc mở một cửa tiệm nhỏ của riêng mình. Cũng có thể em sẽ mở một cửa hàng hoa ở góc đường, những ngày mưa sẽ cùng thú cưng trú dưới mái hiên, sống một cuộc sống như những người bình thường vốn dĩ nên sống.\”

Lâm Ôn dùng đũa khẽ chọc vào bát cơm, nét mặt phảng phất một chút bâng khuâng và tiếc nuối.

\”Thật ra em cũng từng nghĩ, sau khi báo thù cho mẹ và em trai xong, em sẽ xuống dưới tìm họ. Khi cả gia đình được đoàn tụ, em cũng chẳng còn gì vương vấn trên đời này nữa. Nhưng từ khi ý nghĩ đó xuất hiện, em lại thường xuyên mơ thấy mẹ mình. Em không nhớ rõ mình đã nói gì với bà trong mơ, chỉ nhớ bà luôn trách mắng em.\”

\”Thật kỳ lạ… bà ấy không trách em đã sống ngu ngốc đến vậy, từng chung chăn gối với kẻ đã hại chết gia đình mình, đem cả trái tim chân thành ra để người khác giẫm đạp. Bà ấy cũng không trách em quá yếu đuối nhu nhược, dễ dàng từ bỏ mạng sống của mình mà không dám chất vấn, không dám tranh đấu đến cùng.\” Lâm Ôn khẽ nhếch khóe môi, ngẩng đầu nhìn Phó Thâm. Trên mặt cậu là một nụ cười gượng gạo, nhưng hốc mắt đã đỏ hoe không cách nào che giấu được. \”Tiên sinh, ngài biết không… em đã làm nhiều chuyện ngu ngốc đến vậy, sống một cuộc đời thảm hại như thế, nhưng trong giấc mơ, bà ấy chỉ trách em không biết sống cho thật tốt.\”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.