Chương 74: Kỹ nghệ
Kể từ sau khi Lâm Ôn từ chối điều kiện của Hàn Tri tại quán cà phê, Hàn Tri không tìm cách hẹn gặp lại Lâm Ôn, cũng không tiếp tục đề cập đến việc thu mua dự án. Trong khi đó, Phương Dư lại lo lắng không yên, ngày nào cũng thấp thỏm hỏi: \”Liệu Hàn Tri có phát hiện ra điều gì bất thường nên không mắc bẫy không?\”. Và thế là, trong sự chờ đợi căng thẳng, thời gian lặng lẽ trôi thêm nửa tháng.
Khi Lâm Ôn bước vào công ty, nhân viên lễ tân đã quen thuộc lập tức ôm một bó hoa đi đến: \”Phó tổng nửa tiếng trước đến đây, bây giờ đang đợi anh ở văn phòng. Còn đây là hoa hôm nay do Tiểu Hàn tổng gửi đến, vẫn như cũ, trả lại phải không ạ?\”
Hàn Tri không gọi điện, không đến tận nơi, cũng không nhắc đến chuyện thu mua dự án nhưng mỗi ngày đều gửi một bó hoa hồng đỏ. Từ sau buổi gặp mặt tại quán cà phê, không ngày nào thiếu, mà cũng không ngày nào được Lâm Ôn giữ lại – tất cả đều bị trả về nguyên trạng.
Nghe thấy Phó Thâm đến tìm mình, đôi lông mày vốn dĩ đang thư giãn của Lâm Ôn lại nhíu chặt khi nhìn thấy bó hoa có tên Hàn Tri buồn nôn trên đó. Cậu phất tay: \”Ném đi, sau này không cần hỏi tôi nữa, các cô tự xử lý đi.\”
Nhân viên lễ tân nghe câu trả lời quen thuộc, mỉm cười đáp: \”Ném đi cũng phí, hay là mang ra cho các cô bé phía sau chia nhau?\” Nhận được cái gật đầu của Lâm Ôn, cô giúp cậu ấn nút thang máy rồi vui vẻ rời đi.
Lâm Ôn tiện tay lấy thêm vài tập tài liệu cần ký, sau đó mới bước về phía văn phòng của mình.
Bên trong văn phòng, Phó Thâm đang nghịch một chiếc hộp nhỏ trong tay, đồng thời nghe báo cáo từ cấp dưới qua điện thoại.
\”Phó tổng, hiện tại Hàn Tri rất muốn thu mua dự án này. Trong cuộc họp hội đồng quản trị hôm qua, cậu ta đã khiến một nửa số cổ đông bỏ phiếu ủng hộ. Tuy nhiên, một số cổ đông không hài lòng với mức giá mà cậu ta đưa ra, nhưng cậu ta đã thẳng tay trấn áp ý kiến đó.\”
Phó Thâm hờ hững đáp lại một tiếng, không mấy quan tâm đến Hàn Tri, chỉ hỏi tiếp: \”Vậy Hàn Thiên Minh thì sao?\”
\”Theo tin từ Giang tổng, bên ngoài Hàn Thiên Minh vẫn đang nghỉ phép ở Anh, nhưng đúng như ngài dự đoán, ông ta đang ngầm tìm người làm kho bãi, và có vẻ đang muốn huy động vốn cho một công ty nước ngoài, rất có thể là để kiếm lợi nhuận từ chênh lệch giá.\”
Cửa văn phòng bị đẩy mở, Lâm Ôn bước vào. Phó Thâm lập tức đưa tay ấn nút tắt điện thoại: \”Biết rồi, tiếp tục theo dõi. Có gì mới lập tức báo cho tôi.\”
Lâm Ôn đứng ở ngưỡng cửa, tay vẫn đặt trên nắm cửa. Thấy Phó Thâm đang bận, cậu im lặng ra hiệu bằng khẩu hình miệng: \”Ngài đang bận ạ? Vậy em ra ngoài trước nhé.\”
\”Không bận, vào đây đi.\”
Phó Thâm cười, đặt điện thoại xuống, vẫy tay với Lâm Ôn: \”Nhân lúc chờ em thì rảnh rỗi, anh chỉ tiện nghe một cuộc điện thoại thôi. Toàn là báo cáo công việc, chẳng có gì quan trọng. Với lại, Lâm tổng, đây là văn phòng của em, em còn định đi đâu nữa?\”