Chim Không Thể Bay – Chương 67: Chuyện tôi không biết – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 3 lượt xem
  • 7 tháng trước

Chim Không Thể Bay - Chương 67: Chuyện tôi không biết

Chương 67: Chuyện tôi không biết 

Phương Dư sốt ruột đứng chờ ở cổng ra sân bay. Vừa thấy bóng dáng Lâm Ôn xuất hiện, cô lập tức chạy tới, kéo cậu đi ngay, thậm chí quên bẵng cả việc chiếc túi mà cô mong ngóng không biết có theo cùng chuyến bay hay không.

Mọi việc xảy ra quá đột ngột, tình hình cấp bách đến mức cô không còn tâm trí để nói những lời thừa thãi. Lên xe, cô ngay lập tức đưa cho Lâm Ôn những tài liệu mà mình đã thu thập được trong mấy ngày qua.

\”Em bảo chị phải kiểm tra lại toàn bộ các khía cạnh liên quan đến khu đất đó đúng không? Chị đã rà soát tất cả những gì mình có thể nghĩ đến: mặt bằng, thủ tục, giấy tờ, các chứng nhận năng lực… không có bất cứ vấn đề gì cả.\”

Giọng điệu của Phương Dư gấp gáp, nhưng cô vẫn cố gắng trình bày rõ ràng diễn biến của sự việc với Lâm Ôn.

\”Mấy hôm trước, chị tình cờ gặp một đàn em làm ở Cục Thủy Văn trong một bữa tiệc rượu. Họ có một dự án mời gọi đầu tư, muốn chị giúp đỡ, bỏ chút tiền để tạo mối quan hệ tốt với cơ quan. Mấy chuyện này chị đương nhiên rất sẵn lòng. Chỉ là cậu em này mới đi làm đã phải làm mấy việc cầu cạnh người khác, da mặt mỏng đến tội. Nó cứ khăng khăng muốn đáp lại chị bằng cách nào đó. Lúc đó chị đã uống khá nhiều, đầu óc mơ màng chỉ nhớ đến vấn đề khu đất kia, nên nhờ nó kiểm tra giúp xem có gì bất ổn về mặt thủy văn hay không.\”

\”Báo cáo về khu đất đó chị đã xem không biết bao nhiêu lần rồi, lần này chị cũng chỉ muốn giúp đàn em một bước, nào ngờ thực sự xảy ra chuyện lớn!\” Phương Dư chỉ vào một phần trong tập tài liệu đặt trên đùi Lâm Ôn, đặc biệt nhấn mạnh một đoạn: \”Khu đất đó vốn dĩ không có vấn đề gì về thủy văn, nhưng chính là ở đây, em còn nhớ cái hồ nhân tạo ở gần đó không? Khi ấy, chúng ta còn bàn rằng nếu sau này phát triển tốt, có thể kết nối các khu vực đó lại để xây dựng một khu du lịch quy mô lớn. Cái hồ đó đã bị bỏ hoang nhiều năm, nào ngờ lại có một kẻ ngốc sử dụng hồ để nuôi cá. Nuôi cá thì thôi, nhưng rồi bị Viện Nghiên cứu Động Thực Vật phát hiện ra trong đó có cá tầm Trung Hoa – loài động vật thuộc diện bảo vệ cấp quốc gia!\”

Lâm Ôn đối với phương diện này vẫn còn nhiều cái chưa hiểu rõ, cậu hỏi: \”Chuyện này sẽ ảnh hưởng thế nào đến dự án của chúng ta?\”

Phương Dư thở dài, giải thích: \”Loại cá này sợ ánh sáng mạnh và tiếng ồn lớn. Trong khi đó, với dự án của chúng ta, một khi nền móng của khu nghỉ dưỡng được khởi công, tiếng ồn là điều không thể tránh khỏi. Trước đây, vì khu đất này nằm ở ngoại ô, xung quanh không có nhà máy hay khu dân cư nên tiêu chuẩn về độ ồn không bị kiểm soát quá nghiêm ngặt. Chúng ta cũng chưa từng chú ý đến vấn đề này. Nhưng bây giờ thì khác rồi! Sự xuất hiện của loài cá này buộc tất cả phải tuân theo các tiêu chuẩn bảo vệ động vật. Hơn nữa, dự án duy nhất ở gần khu vực đó chính là của chúng ta. Mà chúng ta còn chưa khởi công, nên lần phê duyệt cuối cùng rất có khả năng sẽ bị trả lại vì chuyện này, khiến cả dự án phải làm lại từ đầu!\”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.