Chim Không Thể Bay – Chương 57: Mua một mùa đông trả lại em – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 4 lượt xem
  • 7 tháng trước

Chim Không Thể Bay - Chương 57: Mua một mùa đông trả lại em

Chương 57: Mua một mùa đông trả lại em

Ngay khi nghe thấy danh xưng \”trợ lý Lâm\”, Lâm Ôn liền biết chắc chắn Phó Thâm đang thực sự tức giận.

Mặc dù Lâm Ôn được Phương Dư cử tới để đại diện công ty đàm phán thương mại, nhưng để tiện cho công việc, cậu còn đảm nhận thêm chức danh trợ lý riêng của Phó Thâm.

Ý của Phó Thâm chẳng qua là muốn nói rằng, cậu với tư cách là trợ lý, đã không lo liệu chu toàn những chuyện lớn nhỏ trong cuộc sống hàng ngày thì thôi, lại còn đem trí nhớ vượt trội của mình đi quan tâm đến những người và việc chẳng liên quan, thật là làm trái bổn phận.

Nhưng Lâm Ôn lại cảm thấy Phó Thâm không đến mức nổi giận chỉ vì mấy chuyện nhỏ nhặt không đáng kể này. Phó Thâm là nhà đầu tư và cổ đông lớn của công ty Phương Dư, cậu giúp Phương Dư kiếm tiền chẳng phải cũng là giúp Phó Thâm kiếm tiền hay sao? Làm ra lợi nhuận cho công ty chẳng phải có giá trị hơn một trợ lý sinh hoạt rất nhiều hay sao? Vậy thì có gì đáng để tức giận chứ?

Vậy rốt cuộc Phó Thâm đang giận chuyện gì?

Giận vì cậu kén ăn nên đã đem món ăn hắn nấu vất vả cho mèo ăn? Hay giận vì cậu đã để Giang Việt – người hắn vốn không muốn gặp – bước vào nhà? Hoặc là…

Giận vì cậu tự tiện nhận lời mời của James mà không bàn bạc trước?

Lâm Ôn nghĩ kỹ lại, cảm thấy mấy lý do đầu tiên thực sự quá vô lý, Phó Thâm chắc chắn sẽ không để tâm mấy chuyện nhỏ như vậy. Vậy chỉ còn lại lý do cuối cùng – bởi vì cậu đã dễ dàng đồng ý với lời mời của James.

Một lời mời gặp mặt giữa bạn bè, vốn chẳng có lý do gì để từ chối. Khi nhận lời, Lâm Ôn cũng không suy nghĩ nhiều, ai mà ngờ rằng chuyện này lại khiến Phó Thâm không vui, kết quả là cậu được \”ưu ái\” một thực đơn chay trong cả tuần.

Lâm Ôn cảm thấy chuyện này vẫn còn có thể cứu vãn, liền mở miệng muốn giải thích: \”Tiên sinh, có phải ngài giận vì chuyện thiệp mời không? Tôi chỉ nghĩ rằng chúng ta và James là bạn bè, nếu từ chối lời mời của cậu ấy thì thật không hay…\”

Một câu \”Ai là bạn bè với cái thằng nhóc tóc vàng đó\” đầy chán ghét của Phó Thâm còn mắc nghẹn trong cổ họng chưa kịp thốt ra, thì chuông điện thoại của Lâm Ôn đột nhiên vang lên.

Lâm Ôn nhìn lướt qua màn hình điện thoại: \”Là chị Phương Dư. Tiên sinh, tôi ra ngoài nghe điện thoại một lát.\”

Phó Thâm với cơn tức nghẹn không biết xả vào đâu, chỉ phất tay ý bảo Lâm Ôn mau rời đi, mắt không thấy thì tâm không phiền.

Lâm Ôn vừa dỗ dành được bên này đã lại bận rộn bên kia, bước vào phòng sách để nhận điện thoại.

\”Chị Phương Dư, có chuyện gì sao ạ?\”

Đầu dây bên kia nghe có chút ồn ào, như thể chị đang tham gia một buổi tiệc rượu nào đó. Ban đầu không nghe rõ giọng, mãi đến khi tiếng ồn nền dịu lại, Phương Dư mới cười nói: \”Có chuyện gì được chứ, em chỉ đi công tác thôi mà đã căng thẳng thế rồi. Không sao đâu, cứ thoải mái, buông lỏng tinh thần đi. Không phải trước khi em đi đã dặn chị theo sát dự án khu nghỉ dưỡng, kiểm tra các giấy tờ chứng nhận liên quan sao? Hôm nay chị vừa hay gặp được cục trưởng Lưu, chị đã nhờ anh ấy tra cứu hồ sơ giúp rồi. Chiều nay chị cũng xem qua các tài liệu liên quan vài lần, các mặt đều đạt tiêu chuẩn, không thấy có vấn đề gì cả. Rốt cuộc là em muốn kiểm tra tài liệu nào? Hay là em cảm thấy dự án này còn có điểm gì chưa ổn?\”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.