Chương 23: Thế lực mới không thể xem thường
Với những gì xảy ra bên ngoài, Lâm Ôn hoàn toàn không hay biết. Cậu bị James kéo theo một cách hứng khởi, nhanh chóng lập đội tham gia trận đấu polo, thậm chí còn không biết sự xuất hiện của Phó Thâm.
Thật ra, Lâm Ôn ban đầu không có ý định tham gia thi đấu. Cậu mới học cưỡi ngựa cùng lắm được hơn hai tháng, kỹ thuật cưỡi ngựa miễn cưỡng coi như tạm ổn, nhưng kỹ năng chơi polo thì vẫn còn rất non nớt. Trong mười lần đối đầu với Phó Thâm, thì cậu đã thua đến thương tích đầy mình hết 9 lần, lần duy nhất thắng được chỉ là do Phó Thâm mất kiên nhẫn, đứng ngoài sân để cậu tự luyện cách đánh bóng nhập môn.
Nhưng hiển nhiên, hành vi cướp đoạt cơ hội khi người khác còn chưa kịp phản ứng và khiến con ngựa hoang phải thuần phục, trong mắt nhiều người nó đã trở thành một màn thể hiện rất đặc biệt. Điều này làm cho tên tuổi Lâm Ôn không thể tiếp tục mờ nhạt trong buổi tụ họp này, nơi cậu vốn chỉ định làm một người ngoài cuộc âm thầm ngồi hóng gió.
Huống hồ, khi James đưa cậu đi giới thiệu cho mọi người, đã khắp nơi kể lại câu chuyện Lâm Ôn chỉ mất một tháng đã vượt qua cậu ta, trở thành tay bắn súng số một, khiến cậu ta phải tâm phục khẩu phục. Lâm Ôn không nỡ phá hỏng niềm vui của James, chỉ có thể kiên trì lên sân đấu, tự nhủ đội này toàn bạn của James, chắc hẳn trình độ không tệ. Cậu chỉ cần chơi hỗ trợ, giữ mức trung bình, không lao lên làm mất mặt Phó Thâm là được.
Nhưng có đôi khi càng muốn dàn xếp ổn thỏa, những rắc rối lại càng tìm đến nhanh hơn.
Khoảnh khắc Lâm Ôn lao lên ghìm chặt con ngựa cái, cậu thật sự không nghĩ quá nhiều. Chỉ là phản ứng nhanh hơn những người xung quanh và cả người huấn luyện ngựa vừa chạy đến, cộng thêm con ngựa vừa bị thương xong đã tiêu hao nhiều sức lực, càng giúp Lâm Ôn nắm lấy cơ hội một cách dễ dàng, vô tình tạo ra hình ảnh đầy uy phong trước mọi người.
Đương nhiên, sau đó kịp nhận ra hành động này có hơi phô trương, Lâm Ôn cũng không hối hận. Cậu cần một cơ hội nữa để mọi người nhớ kỹ tên mình, và cũng cần tiến thêm một bước để thắt chặt mối quan hệ với James – một nhân vật quan trọng trong giới quý tộc. Đây chính là mục đích chính để cậu tham gia vào chuyến đi lần này. Lâm Ôn có thể trong một thời gian nhanh chóng tiến vào vòng giao lưu của giới nhà giàu này, tự nhiên cũng có năng lực của riêng mình. Việc khống chế ngựa hoang lần này là một công đôi việc, đối với cậu trăm lợi mà không có một hại, Lâm Ôn không ngần ngại nắm lấy cơ hội này, hơn nữa còn thẳng thắn bày tỏ ý định với James.
Những người có thể có mặt ở đây, ai mà không có tính toán nhỏ nhặt của riêng mình. James cũng không phải người thiển cận, chỉ là cậu ta chẳng để tâm. Cậu ta cảm kích hành động giải nguy của cậu, và để cảm ơn, trong trận đầu tiên, cậu ta nhường cho cậu vài cơ hội ghi bàn, giúp thành tích cá nhân của Lâm Ôn giữ ở mức trung bình.
Dù chỉ vài pha bóng không ảnh hưởng đến đại cục, hành động này đủ khiến đồng đội hiểu ý, không chút phản đối. Ngay cả đội đối thủ cũng nhận ra đây chỉ là một cách trả ơn ngầm, nên họ cười xòa và xuống sân vui vẻ uống nước.