Chị Sẽ Mãi Yêu Em – 52. Bao che (1) – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 8 lượt xem
  • 4 tháng trước
// qc

Chị Sẽ Mãi Yêu Em - 52. Bao che (1)

Sáng nay, lớp Nhã Khanh có kỳ thực tập cuối trước khi ra trường. Càng học nhiều, em càng lờn. Thứ nhất là vì quen đường đi nước bước, thứ hai là vì lớp này cũng toàn người đã có bằng cấp rồi nên chẳng sợ gì nữa. Cuối cùng là vì em làm nhóm trưởng nhưng em lầy, thấy mọi người bận rộn ngó lơ nên cũng lơ theo.

Hôm nay Khánh Quỳnh đi kiểm tra đột xuất, chị thấy nhóm tuy đông nhưng có vẻ gì đó vắng nên yêu cầu Nhã Khanh điểm danh. Vì kì thực tập này cuối cùng rồi, không ai muốn gặp trục trặc nên có 2 chị bảo em điểm danh giúp. Nhã Khanh cũng tốt bụng, em không nghĩ hôm nay chị đi kiểm tra nên định khai gian một hôm vậy.

– Nhã Khanh, em điểm danh xem có ai vắng không?

– Dạ… dạ không, đủ rồi chị.

Nhã Khanh giả vờ đếm đếm trước mặt chị rồi báo lại là đủ. Khánh Quỳnh đang bận gì đấy nên chỉ nghe em nói rồi gật gù thôi.

– Sỉ số bao nhiêu?

Nhã Khanh đang phân vân, có nên nói thật không? Hay cứ nói đại sỉ số hiện tại đây? Liệu chị biết thì sao đây? Và em chọn…

– Dạ 28 người, đủ rồi chị.

– Ừ thôi nhóm đi học đi. Chị có việc.

– Dạ tụi em chào chị.

Cả nhóm đồng thanh rồi quay lại việc của mình. Người thì đi học bài, người thì đi ăn sáng. Riêng Nhã Khanh lại thấy gì gì đấy không đúng. Quả nhiên là vậy, ở với Khánh Quỳnh lâu nên giác quan thứ 6 của em với chị có vẻ khá mạnh. Đang lúc Khánh Quỳnh đi về phía bãi xe thì gặp Mẫn Vy, chị gọi ngược Khánh Quỳnh lại:

– Quỳnh, Quỳnh! T đưa cái này cho m tí.

– Cái gì vậy gái?

– Gái đầu m. Bảng điểm đợt trước của nhóm Nhã Khanh. T có việc đi trước nha.

– Ok cảm ơn m. Tạm biệt.

Khánh Quỳnh cũng đang vội, chị đến xe rồi rời đi ngay sau đấy. Chị lái xe đến phòng khám của mình, để lại tờ danh sách nằm chơi vơi một mình trong đống giấy tờ ở cốp xe. Công việc trong đấy bộn bề cả lên, thời gian nhanh chóng trôi qua cũng đã gần trưa. Khánh Quỳnh nhìn đồng hồ trên tay, nét mặt chị co lại:

– Chưa xong việc nữa, giờ này Nhã Khanh đi học ra rồi.

Chị ngừng việc một lát, ra khỏi phòng họp gọi điện cho con bé:

– Khanh ơi, chị bận quá, em sang Mẫn Vy coi có gì phụ được hong thì phụ nha. Còn hong thì bé về nhà chơi đợi chị hay muốn đi đâu cũng được mà nhớ cẩn thận, để định vị chị xem nghe hong?

– Dạ em nhớ rồi, để em đi tìm chị Vy. Chị nhớ ăn uống nghỉ ngơi đó nha.

– Ok tạm biệt bé, khi nào xong việc chị gọi. Nốt bữa nay là chạy dự án xong rồi.

– Dạ tạm biệt chị.

Hai người hôn gió kết thúc cuộc gọi. Nhã Khanh rảo bước trong bệnh viện, em đi tìm Mẫn Vy. Giờ này trưa chắc chị cũng nghỉ rồi, em đi đến khoa thì gặp chị ngay cửa:

– Ủa Khanh, sao chưa về nữa. Khánh Quỳnh đâu?

Chị đang cởi áo blouse vừa thắc mắc, đúng ra giờ này con bé đang âu yếm với người yêu, ai thèm tìm người chị già khó tính này làm chi.

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.