Chị Dâu Không Chịu Buông Tay – chương 7 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 6 lượt xem
  • 1 tuần trước

Chị Dâu Không Chịu Buông Tay - chương 7

Ả ta bực dọc chạy theo chất vấn cô ta, cô đã nghi ngờ có gì đó mờ ám bấy lâu nay nhưng chưa có bằng chứng nên không dám manh động. Nhưng bây giờ đã là giới hạn sức chịu đựng, ả điên cuồng tức giận.

\”Chị làm gì trên đây lâu như vậy hả?\”

\”Ngủ\”

\”Ngủ sao? Chị đừng hòng lừa em. Chị giang díu với con tiện nhân kia phải không. Cả em gái của vợ chị cũng ăn, chjj không biết chừng mực hay sao\”

\”Nếu còn muốn làm bà Khương. Tốt nhất an phận đi\”

Ả đứng hình nhìn cô rời đi, ả thật không ngờ tới sẽ có ngày hôm nay. Ngày xưa khi cưới ả cô cũng đã từng yêu thương cưng chiều ả rất nhiều. Bây giờ ra nông nỗi này đều là do con hồ ly tinh kia, đúng là mẹ nào con nấy mà, đê tiện.

Ả ta nhanh chóng đi tới phòng nàng đẩy cửa xong vào, thấy nàng váy áo chỉnh tề làm ả á khẩu giây lát. Nhưng đang trong cơn tức giận khiến ả mất khống chế không thể bình tâm.

\”Đồ tiện nhân không biết xấu hổ. Cô quyến rũ Duệ vào đây làm gì?\”

\”Chị à, con mắt nào của chị thấy tôi quyến rủ chị dâu mà không phải là chị ấy tự vào đây\”

\”Duệ là ai lại để ý đến hạn thấp hèn như cô, đúng là đồ đê tiện không khác gì mẹ cô cả\”

\”Chị à, ai mới là đồ thấp hèn đến lạy lục van xin mẹ tôi cho nhận tổ quy tông để không bị xem là con hoang. Chị nên cảm ơn bà ấy mới phải\”

\”Mày… mày dám nói vậy với tao hả? con tiện nhân này\”

\”Tại sao tôi không dám, mười mấy năm qua tôi nhịn nhục ỡ cái nhà này là để chờ đến bây giờ. Từ từ tôi sẽ lấy lại tất cả những gì thuộc về tôi và mẹ tôi\”

\”Mày với con mẹ mày là đám ngu xuẩn có tư cách gì ỡ lại Tích gia. Mẹ mày chết là do bà ta tự chuốc lấy\”

Chát.. chát…

Hai cái tát rơi trên mặt ả ta không chút nương tình làm hai má ả sưng đỏ lên một mảng đáng thương.

\”Mày… Mày dám đánh tao… Tao sẽ cho mày chết\”

\”Tôi nói cho chị biết nơi đây không phải của Tích gia và chị không có quyền gì cả. Tôi sẽ đòi lại gấp vạn lần những gì mẹ tôi phải gánh chịu\”

Ả ta định giơ tay đánh trả thì ngoài phòng có tiếng làm ả phải khựng lại. Ra vẻ thuần khiết đáng thương khóc thút thít.

\” có chuyện gì xảy ra?\” Giọng của Tích Kỳ cha của nàng.

\”Huhu… cha à… là con không tốt làm e gáu nổi giận\”

Bộ mặt này của ả cô đã nhìn ra từ lâu, duy chỉ có cha cô là bị hai mẹ con ả lừa gạt. Không biết cha nàng thật sự ngốc hay mê muội mà ra. Đóng kịch như vậy cũng tin cho được.

\”Mỹ Mỹ đó là chị gái cô, cô không được dạy dỗ sao?\”

\”Mỹ Mỹ con thật không ra thể thống gì, nếu con còn như vậy thì đừng về nhà này nữa. Tích gia không có đứa con gái hỗn xược như con\”

Đúng là phu xướng phụ tùy mà làm người ta muốn buồn nôn. Nếu được lựa chọn nàng sẽ chọn không mang họ Tích.

\”Mẹ tôi không hề sinh cho tôi chị gái vả lại đây không phải nhà của Tích gia. Không bất kì ai có thể cấm tôi về.\”

\”Mày… Mày muốn làm cha mày tức chết mới cam lòng sao?\”

\”Người muốn tức chết là tôi đây, ông còn nhớ lúc họ cầu xin vào nhà này đã hứa những gì. Lúc mẹ tôi mất ông đã hứa những gì không. Hôm nay ông gọi tôi về đây để nghe họ sỉ nhục mẹ tôi sao. Tôi không được mẹ dạy dỗ là nhờ ơn ai ban cho. Ông không cảm thấy xấu hổ với bà ấy à, trách bà ấy đã yêu một người lòng lan dạ sói như ông\”

Từng câu từng chữ nàng thốt ra đanh thép không để cho người đối diện phản bác lại. Nàng đã không còn là Tích Tiểu Mỹ ngày xưa, để bọn họ bắt nạt.

\”Điềm Điềm, sao con lại nhắt tới bà ấy\”

\”Con… con không có\”

\”Điềm Điềm, ta không nghe thấy nhưng nếu ta nghe được. Con và bà nói về bà ấy nữa thì… đừng trách ta. Mỹ Mỹ xuống nhà đi\”

Xem ra ông ta còn chút lương tâm, đối với bà còn chút tình nghĩa nhưng là do ông ấy quá ngu muội. Để bọn họ tác oai tác quái ngần ấy năm, ông niệm tình xưa còn cô thì không.

Nàng lẳng lặng đi phía sau họ, bây giờ chưa phải lúc làm ầm ĩ. Phải nắm chắt phần thắng nàng mới ra tay được.

Cuộc cãi vả ầm ĩ đã được cô chứng kiến không sót một chữ. Đôi mắt cô âm lãnh thờ ơ, rời bước đi xuống trước. Xem như chưa biết gì ung dung ngồi ở sô pha đợi cả nhà nàng đi xuống.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.