Chị Dâu Không Chịu Buông Tay – chương 10 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 4 lượt xem
  • 2 tuần trước

Chị Dâu Không Chịu Buông Tay - chương 10

Năm đó nàng 14 tuổi, nàng đã nhận thức được rất nhiều và định hướng được con đường sau này mình phải đi.

Học tỷ Trịnh là mối tình đầu của nàng, trái tim non nớt thầm thích một cô gái ưu tú là điều hiển nhiên. Nhưng nó chỉ dừng lại ở việc thích vì nàng biết nàng và chị không thể nào tiến tới được.

Đi học gặp gỡ, ra ngoài cùng nhóm đi chơi cũng gặp nhau. Cả hai đều vui vẻ trò chuyện nhưng chưa một lần nào nàng dám thổ lộ tâm tư của mình. Duyên phận đúng là thật khó hiểu.

Năm nàng mười lăm tuổi là lúc nàng biết đến cô, chủ tịch trẻ tuổi và quyền lực bật nhất thành phố. Nàng biết rằng từ sau này, nàng nhất định phải dực dẫm vào người phụ nữ này.

Cô ta là con trai đọc nhất của Khương gia, 24 tuổi đã nắm trong tay quyền sinh sát của hàng vạn con người. Nếu bên cạnh cô còn có ai có thể dám bắt nạt nàng. Thù của mẹ nàng ắt báo xong thôi.

Nàng bắt đầu chỉnh trang cách ăn mặt và đến quán bar cô hay lui tới. Dù mới 15 tuổi nhưng tình trạng phát dục của nàng khá tốt. Đôi ngực sữa to tròn, chân thon dài trắng mịn. Gương mặt thanh thuần đáng yêu đến lạ thường.

Mỗi ngày nàng đều ghé qua, may mắn tối đó cũng gặp cô. Cô hiên ngang đi vào có cả phòng vip riêng, dù cô không tới cũng không ai được vào.
Trong phòng có vài cô xinh đẹp ưỡn ẹo quấn sát cô nhìn muốn phát nôn. Vì nghiệp lớn, nàng vẫn phải ỡ bên cạnh cô thôi. Nếu không nàng không bao giờ muốn dính liếu tới tên phụ nữ trăng hoa kia.

Đến lúc cô rời đi ra nhà vệ sinh cũng lật đật đi theo. Cô phải đó một lúc rồi ra, nàng giả vờ đụng trúng cô rồi cười nhẹ một cái sau đó đi vào nhà vệ sinh nữ.

Cô híp mắt nhìn theo bóng dáng nàng sau đó nhanh bước theo vào trong. Cô ôm nàng vào giang cuối rồi khóa trái tay cửa, cô hôn nàng một cách cuồng nhiệt. Đến lúc nàng không thở nổi mới chịu thả nàng ra. Sau đó hắn lần xuống cổ nàng, rồi ngực nàng tham lam mà xoa nắn, liếm láp.

\”Nhìn mặt thanh thuần như vậy mà bên trong lại thật dâm đãng. Ngực sữa cũng to thế này, em bao nhiêu tuổi?\”

\”Mười… mười lăm tuổi\”

\”Mới mười lăm tuổi đã thèm khát như vậy sao. Tôi cho em biết thế nào là sung sướng\”

\”Chị… Chị không sợ bị tố cáo quan hệ với trẻ vị thành niên sao\”

\”Haha… sợ… tôi chỉ sợ em khịu không nổi đệ đệ của tôi chào hỏi cô bé của e thôi\”

Nói rồi cô đưa tay kéo khóa quần móc côn thịt thô to ngạo nghễ sừng sững kia ra. Lần đầu tiên nhìn thấy côn thịt tận mắt khiến nàng không thể ngượng ngùng lẫn hoảng sợ. Thứ thô to kia sẽ chui vào người nàng sao, không thể. Không thể được đâu mà.

Nàng xanh mặt hốt hoảng đẩy cô ra mở khóa cửa chạy như bay về nhà. Cô nhìn theo bóng dáng nàng không có giữ lại cũng không đuổi theo chỉ nhếch mép nhìn bóng dáng nàng rời đi.

Ánh mắt thâm trầm khó đoán.

Từ sau khi từ quán bar trở về, nàng không dám lui tới đó lần nào nữa. Báo thù rất quan trọng nhưng nàng không muốn chưa báo xong thù đã chết. Con quái vật to đùng kia làm sao có thể chui vào người nàng cơ chứ, chưa kể nàng còn là thân xữ nữ sẽ đau chết mất.

Ngày qua ngày nàng vẫn không từ bỏ được, đau cũng có sao đâu. Thù không báo thì không được mà. Nàng chịu được hết nhưng bây giờ điều quan trọng là đi đâu tìm hắn đây.

Tạm ở nhà nghỉ dưỡng để hồi phục năng lượng cái đã. Vậy nên nàng trở nên ngoan ngoãn ở trong nhà. Ngoại trừ đi học ra thì toàn bộ thời gian nàng đều ở nhà cũng không ra ngoài cùng Đan Đan nữa.

Nàng thực sự sợ, rất sợ nữa là. Sống 15 năm trên đời nàng không nghỉ sẽ có ngày làm nàng sợ như vậy. Dù chưa từng thấy qua việc đó nhưng nàng cũng không phải kẻ ngốc vả lại nàng còn chưa thể chấp nhận nổi thứ đáng sợ kia. Lần đầu tiên tận mắt nhìn vật đó mà còn sắp bị nó ăn thịt thì không hoảng sợ mới là lạ đó.

Nhưng dù có sợ đến đâu cũng phải chấp nhận thôi. Cô ta là cứu tin duy nhất của nàng là bùa hộ mệnh cho cần ôm chặt lấy. Phải cố gắng, cố gắng lên nào. Đã nhất quyết dù có chết cũng không được sợ. Nhắm mắt chút xíu sẽ qua ngay thôi mà.
Biết đâu cô vì ăn chơi sa đọa đã sớm liệt mất rồi. Chỉ bị vật đó hành hạ vài phút sẽ qua ngay thôi mà. Chắc chắn là như thế, cố lên nào Tích Tiểu Mỹ, nàng làm được mà. Chính vì suy nghỉ này khiến nàng về sau hối hận khôn nguôi.

Qua mấy ngày ở nhà dọn dẹp hầu hạ, tâm tính của nàng cũng chuyển biến không ít. Quyết tâm cũng được nâng lên bội phần.

Mấy hôm nay chị nàng trở nên vui vẻ nên cũng bớt hành hạ nàng hơn. Mẹ kế nàng cũng vì thế mà ít đoái hoài tới nàng, bọn họ đang chuẩn bị tốt cho việc gặp mặt sắp tới.

Chỉ là bạn gái chị ta đến chơi có cần phô trương bày vẻ như thế không chứ. Không biết là thần thánh phương nào nữa đây. Chí ít nàng biết rằng chị ta sẽ không cam tâm quen một người bình thường đâu.

\”Mỹ Mỹ, con xem lau dọn nhà cửa sạch sẽ. Bày trí cho tốt, bạn gái của chị con đến chơi. Không thể làm mất mặt Tích gia biết không\”. – Mẹ kế nàng hất mặt ra lệnh.

\”Vâng ạ\”

Mang danh nhị tiểu thư của Tích gia nhưng nàng không khác gì người ăn kẻ ỡ trong nhà. Từ khi mẹ nàng mất thì bà ta được thế lấn át, những người hầu cũ bênh vực nàng đều bị bà ta đuổi đi.

Sống trong chính ngôi nhà của mình lại như ăn nhờ ở đậu. Nổi khổ này mấy ai thấu hiểu được.
Hôm nay là ngày chị dâu tương lai của nàng đến chơi vì vậy từ sáng sớm nàng đã phải dậy chuẩn bị làm cơm. Tất bật cả buổi sáng chuẩn bị cả bàn thức ăn như hầu vua khiến nàng mệt nhoài rã rời.

king… koang…….. king… koang….

Một tràng dài chuông réo, nàng nhanh chân bước ra mỡ cửa. Đập vào mắt nàng là khuôn mặt anh tuấn không góc chết đến nổi quá quen thuộc làm nàng run run đứng hình tại chỗ.

Là cô ta – Khương Duệ.

Nàng thật sự không nói nên lời mà, tại sao lại như vậy chứ. Tại sao người mà cô nhìn trúng lại là chị của nàng chứ. Con đường trả thù của nàng lại thêm bước gian nan.

\”Em gái à. Lại gặp nhau rồi.\” – cô kề sát tai nàng thì thầm sau đó bước vào trong.

Nàng ngơ ngác chết trân tại chỗ không biết nói gì nữa. ĐM số phận thích trêu nàng đây mà. haizzz……

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.