BẠN ĐANG ĐỌC
Tác giả: Vô Pháp Vô Thiên
Edit: Meii Yangg
Tình trạng: Hoàn thành
Editing…
Tag: Cao H, song tính, thô tục, cổ đại,…..
Chàng trai bất nam bất nữ xinh đẹp Nguyên Nhiên xuyên về cổ đại, sau khi được nam nhân mạnh mẽ và thô lỗ Chu Hữu Hành cứu giúp…
#caoh
#cổđại
#sinhtử
#songtính
#thôtục
#xuyên
Một tiếng chuông đã thành công mở ra cánh cửa dẫn đến thế giới mới cho hai người.
So với Nguyên Nhiên đã từng nhìn thấy đủ loại đồ chơi tình dục hào nhoáng ở thời hiện đại thì Chu Hữu Hành sống thời cổ đại còn sốc hơn, cảnh Nguyên Nhiên bị chuông giật và xuất tinh đầy say mê vẫn luôn đọng lại trong đầu hắn, mỗi lần nghĩ đến, tâm hồn hắn cũng sẽ cao trào.
Chỉ sau đó hắn mới nhận ra rằng việc thêm sự trợ giúp từ bên ngoài khi làm tình sẽ mang lại cho hắn cảm giác ngon miệng đến không ngờ.
Được truyền cảm hứng, Chu Hữu Hành nhanh chóng nảy ra những ý tưởng mới.
Ngày hôm sau, khi Nguyên Nhiên tỉnh dậy, liền nghe thấy tiếng người đàn ông đang làm việc trong sân trước nhà.
\”Thật siêng năng và tốt tính.\” Nguyên Nhiên sảng khoái thầm khen ngợi hắn.
Sau khi thay quần áo, Nguyên Nhiên liền đứng dậy đi tìm hắn cùng ăn sáng.
Khi đi tới cửa phòng chính, vịn vào khung cửa, cậu nhìn thấy một người đàn ông thân trên trần trụi, khoe ra cơ bắp cường tráng đang làm gì đó.
Sự chú ý của Nguyên Nhiên không tập trung vào thứ hắn đang mày mò, tất cả những gì cậu có thể nhìn thấy chỉ là hình tam giác ngược màu đồng của hắn.
Lúc hai người lần đầu gặp nhau, Nguyên Nhiên chỉ nghĩ Chu Hữu Hành giống như một ngọn núi, cao lớn và đáng sợ. Khi không còn sợ Chu Hữu Hành nữa, cậu mới bắt đầu cẩn thận đánh giá cơ thể người đàn ông này.
Chu Hữu Hành sinh ra đã có thân hình to lớn, cộng thêm cơ bắp cường tráng có được nhờ khổ luyện, dù đứng ở đâu cũng là sự hiện diện mà không ai có thể bỏ qua. Nhưng Chu Hữu Hành không phải loại người cơ bắp quá khổ, từng cơ bắp, từng đường gân trên cơ thể đều được xác định rõ ràng, như thể tạo hóa đã cẩn thận dùng dao điêu khắc khắc ra từng chút một, tràn đầy sức mạnh và sự nam tính.
Chưa kể đến khuôn mặt điển trai vô song có tính công kích của hắn, nếu Nguyên Nhiên làm công, chắc chắn sẽ ghen tị đến mức muốn giết chết Chu Hữu Hành.
Nguyên Nhiên mím môi, dùng đầu lưỡi lặng lẽ liếm môi, cậu rất thèm muốn dáng người của hắn, bàn tay ngứa ngáy, rất muốn bóp bờ vú bự kia, sờ cơ bụng để đếm.
Chu Hữu Hành đang làm việc cảm giác được điều gì đó, đột nhiên quay người lại, bắt gặp ánh si mê hoặc của Nguyên Nhiên, trong lòng lập tức bốc lửa, ánh mắt có chút thâm trầm.
Chu Hữu Hành vẫy tay, mỉm cười với Nguyên Nhiên, nói: \”Lại đây.\”
Bình thường Nguyên Nhiên nhất định xù lông, cảm thấy hành động và thái độ của hắn giống như đang vẫy chó con. Nhưng lúc này Nguyên Nhiên bị hắn làm cho choáng váng, hoàn toàn không suy nghĩ gì, nghe thấy tiếng gọi, cậu giống như một con chó con ngoáy đuôi, vẫy đôi tai lông mềm mại chạy về phía Chu Hữu Hành.
Chu Hữu Hành đưa mắt nhìn theo Nguyên Nhiên, theo Nguyên Nhiên đến gần, nụ cười càng sâu hơn.
\”Ngươi đói không? Bữa sáng còn ấm, có thể ăn ngay. Đây là xích đu ta làm cho ngươi, thích không?\”