Editor: Hanna Beta: Linh
Rất ngọt.
Là cốc trà sữa rất ngọt mà Hạ Tây Chấp chỉ uống một lần.
Hạ Tây Chấp là một người đàn ông rất nhạy bén, nhưng sự nhạy bén như vậy, dường như chỉ ở trong nghề nghiệp của anh.
Lúc đối mặt với Khương Dạng, anh thường không biết Khương Dạng rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì.
Anh có thể nhìn ra được Khương Dạng có một người trong lòng, nhưng lại cũng không biết người kia là ai
Anh có thể cảm nhận được Khương Dạng đang tức giận hay là vui vẻ, nhưng anh không thể hiểu tại sao cô lại có những thay đổi cảm xúc như vậy.
Ví dụ như…
Đêm qua, anh hiểu lầm Khương Dạng không thích thô lỗ mãnh liệt lúc làm tình.
Suy nghĩ của họ dường như không bao giờ cùng tần số được.
Anh thích Khương Dạng, yêu người phụ nữ này sâu đậm, cam tâm tình nguyện kết hôn ba năm, nhưng cuối cùng vẫn là bỏ lỡ.
Đêm qua trước khi đi ngủ
Hạ Tây Chấp lại cẩn thận suy nghĩ một lần, sau khi gặp lại Khương Dạng phát sinh những chuyện gì.
Từ đầu đến cuối, Khương Dạng chưa từng cảm thấy khó xử đối với người chồng cũ không mời mà tới này.
Thậm chí còn chủ động mời anh vào nhà và làm tình với anh.
Nếu như thứ duy nhất được coi là \”gây khó dễ\”, đó có lẽ là một cốc trà sữa trân châu kia.
Khương Dạng đã gọi đồ uống cho anh, lúc anh nói không cần đường, lại cố ý gọi rất ngọt.
Thậm chí khi tự tay chế biến, cho mật ong gần như nhiều hơn.
Tất cả những điều này, đều lộ ra một sự kì lạ.
Khương Dạng nhất định không phải vô duyên vô cớ làm như vậy.
Hạ Tây Chấp từ trong suy nghĩ lộn xộn, bắt được điểm này, nhưng anh không hiểu tại sao
Nếu anh nghĩ không ra đáp án, dứt khoát trực tiếp hỏi cho xong.
Anh muốn biết tại sao
Khương Dạng vội vàng đi ra ngoài, nhưng sau khi nghe Hạ Tây Chấp hỏi, cô dừng lại một lúc
Có một khoảnh khắc sững sờ.
Ngay sau đó.
Cô mỉm cười dịu dàng.
Nụ cười đó, rất nông, rất nhạt.
Tuy nhiên, khuôn mặt vốn đã xinh đẹp của Khương Dạng lại lờ mờ được bao phủ bởi một màu ấm như ngọc trai, tỏa sáng rực rỡ.
\”Bởi vì có người nói cho em biết, lúc tâm trạng không tốt, uống gì đó ngọt chút sẽ khiến tâm trạng vui vẻ lên.\”
\”Mà lúc đó…\”
\”Trông anh không vui gì cả.\”
Khương Dạng nhẹ giọng, chậm rãi nói.
Sau đó thừa dịp Hạ Tây Chấp đang mê man một lát, rút cổ tay ra, xoay người rời đi.