[Cao H] Đãi Ngộ Đặc Thù Của Học Sinh Xuất Sắc – Chương 43: Trừng phạt cùng lấy lòng. – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

[Cao H] Đãi Ngộ Đặc Thù Của Học Sinh Xuất Sắc - Chương 43: Trừng phạt cùng lấy lòng.

Anh đột nhiên cảm thấy những suy nghĩ mong muốn để cô đi của bản thân là quá ích kỷ.

Anh nên suy xét đến cảm nghĩ của cô.

Cho dù cô không tín nhiệm anh, giễu cợt anh, đánh anh, tra tấn anh, khiến anh sụp đổ tuyệt vọng.

Miễn là cô yêu anh…

Không, thậm chí chỉ cần cô không muốn rời đi, anh không thể để cô đi được.

Anh biết tận sâu trong tình cảm của mình đã vặn vẹo đến cỡ nào, nhưng cô sẽ không… Anh tin tưởng cô sẽ không để anh vặn vẹo thế này mà yêu cô.

Cho dù cô sẽ, anh cũng hoàn toàn có thể chịu đựng được.

Người chưa từng yêu ai, một khi gặp được người yêu, tất cả những tình cảm bị dồn nén tận sâu trong lòng sẽ càng như vỡ đê.

Anh yêu cô, anh không biết tình yêu này sâu nặng thế nào, cũng không muốn để cô biết…

Giống như là… Cho dù cô rời khỏi anh, anh cũng sẽ say đắm cả đời.

Nhưng cái tên này anh sẽ không nói ra nữa, sự rời đi của cô với anh mà nói sẽ là một sự tiêu tan về mặt tinh thần bởi tên của cô đã khắc sâu vào linh hồn anh.

Anh sẽ hy sinh bản thân ở chỗ sâu nhất trong nội tâm rồi biểu hiện như người bình thường.

\”Vậy anh vẫn yêu em, đúng không?\” Lý Cẩn Du hít thở cũng thận trọng.

\”Đương nhiên.\” Anh hôn lên môi cô, dùng đầu lưỡi từng chút từng chút liếm bờ môi cô, khẽ duỗi đầu lưỡi cuốn lấy lưỡi cô, triền miên cũng lưỡi cô.

Anh từ nông đến sâu, từ nhẹ đến nặng, dần dần phóng thích nụ hôn đầy tính xâm lược khiến cô không khỏi chịu đau.

Cô không hề biết trong nháy mắt ban nãy đã xảy ra chuyện gì, không biết anh đã từng muốn thả cô đi. Cô không biết chút gì hết, anh cũng không định nói cho cô biết, nhưng cảm giác nhẹ nhàng giống như sống sót sau tai nạn tràn ngập não bộ anh. Đồng thời, anh không biết từ đâu dâng lên một thứ tình cảm tựa như dục vọng tựa như lửa giận muốn cắn nuốt anh.

\”Vậy thì, bây giờ anh có thể bắt đầu trừng phạt thật tốt tiểu mẫu cẩu không ngoan ngoãn chút nào này không?\” Sở Bỉnh Văn áp eo cô trước người mình, vén váy lên, lộ ra đôi mông trắng nõn.

Anh muốn thô bạo cởi quần lót của cô xuống, chắc chắn vị trí nên lộ ra hoàn toàn bại lộ trước mắt anh.

\”Không tin anh, hửm?\” Bàn tay anh nhẹ nhàng vuốt ve xoa nắn mông cô.

\”Em không dám nữa… Lần sau không dám nữa…\” Sở Bỉnh Văn còn chưa bắt đầu đánh, trong âm thanh của cô đã mang theo tiếng nghẹn ngào.

Không chỉ có sợ hãi sự bạo lực của anh, phần nhiều hơn là hưng phấn.

Anh không ngoại tình, cũng không thất vọng về cô.

Cả trái tim anh đều thuộc về cô như trước.

Vào giờ khắc này Lý Cẩn Du cảm nhận được hạnh phúc giống như tìm lại được đồ đã mất.

Sở Bỉnh Văn biết tâm tư của cô, cúi đầu hôn cô. Dẫn dắt đầu lưỡi cô rồi cuốn lấy nó. Hai người thân mật hôn nhau hồi lâu, giữa môi với môi, nước miếng hai người kéo ra một vài sợi chỉ bạc sáng lấp lánh.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.