Giả thiết: ABO. Công là omega, song tính.
***
Omega trên thế giới ngày một thoái hóa chức năng, số lượng ngày một thưa thớt, cuối cùng không những không mang thai sinh sản được mà tần suất động dục ngày càng dày đặc, ảnh hưởng đến sinh hoạt và trị an đặc biệt là với quần thể alpha ưu tú. Nhiều omega nếu không được giải tỏa khi lên cơn động tình thậm chí sẽ phát điên hoặc nhiễm bệnh qua đời, khiến bọn họ trở thành gánh nặng của xã hội.
Trước tình hình địa vị của omega ngày càng xuống đáy, nhiều tổ chức nhân quyền đã đứng dậy đề xuất thay đổi trong văn hóa để omega được tự do phóng đãng trong nghề nghiệp và sinh hoạt hơn, hình thành hai luồng ý kiến trái chiều luôn tranh cãi gay gắt đến ngày nay. Một bên thông cảm với omega, một bên kỳ thị và cho rằng họ hạ đẳng.
Nhược Hải năm mười tám được nhận định là omega. Cha mẹ mất sớm nên cậu luôn kiên cường từ bé, quyết tâm muốn giấu diếm giới tính thật để làm một beta bình thường, chân chính đạt được thành công bằng nỗ lực và tài năng của mình.
Vì vậy gần ba mươi năm sau, chàng omega trẻ tuổi năm nào trở thành một ông chú giám đốc giàu có đứng đầu một công ty con thuộc tập đoàn lớn hàng đầu đất nước, đẹp trai, thân hình săn chắc khỏe khoắn, độc thân, là niềm mơ ước của mọi giới tính. Anh vô cùng tự hào vì những thành quả bản thân đạt được bằng chính đôi bàn tay mình.
Chỉ có nhân viên công ty Nhược Hải biết rằng đằng sau vẻ ngoài lịch lãm, anh là một người rất khó tính, nghiêm túc và lạnh lùng. Có người nói nhờ anh tỉ mỉ và khó tính nên mới tự tay xây dựng cơ đồ từ hai bàn tay trắng được, có người thì nói anh chỉ là bị khó ở nên ế mốc meo mà thôi.
Sau tất cả lời bàn tán dị nghị, Nhược Hải biết họ đều có phần đúng. Tính cách anh vốn nghiêm túc và tỉ mỉ, còn sự khó tính lại đến từ vài chục năm trời liên tục không được thỏa mãn. Nhược Hải mỗi tháng đều phải tiêm thuốc ức chế vào tuyến thể, chịu đựng đau đớn khó chịu suốt nhiều ngày liền nên tính tình càng ngày càng gắt gỏng. Ngoài mặt anh luôn tỏ vẻ mình ổn, nhưng thân thể bên trong thì ngày càng suy sụp. Thân thể càng lờn thuốc thì anh càng phải tiêm nhiều hơn, lại càng khiến nó trở nên suy yếu, vòng lặp độc hại ấy cứ thế tuần hoàn.
Bác sĩ nói: \”Nếu anh không sớm tìm alpha đánh dấu thì chỉ sống được thêm một năm nữa. Mấy chục năm qua ông bà độ anh lắm rồi đó. Làm một omega, anh nên tự do phóng túng chính mình hơn là…\”
\”Tôi đã trả thêm tiền để bác sĩ giữ kín chuyện này, vì vậy xin đừng nhắc lại trước mặt tôi thêm lần nào nữa.\” Nhược Hải bực bội đứng dậy bỏ đi.
Tối đó, Nhược Hải uể oải nằm trên giường bệnh, càng nghĩ càng không cam lòng.
Mấy tháng gần đây anh thường ngất xỉu vì tác dụng phụ của thuốc ức chế, sau nhiều lần được khuyên bảo mới nhập viện nằm một đêm để theo dõi. Xung quanh anh có ba bốn bệnh nhân khác.
Buổi tối sau khi đưa thuốc, nam y tá dừng lại để hỏi các bệnh nhân có muốn sử dụng thêm dịch vụ an ủi không. Nhược Hải chán ghét xoay đầu vào vách tường, mặc kệ các bệnh nhân các sôi nổi đồng ý.