– Chuuya! Ngửi thấy mùi gì khônggggg~
– ?? Mi thì có mùi quái gì ngoài mùi cá thu thối rữa tanh ngòm nữa?
– Đúng là con sên, thảo nào không cao lên được!
– Mi-?!
– Được rồi, nè nè~ Tôi đã có mùi rồi đó~
– Đâu?
Mới sáng sớm, tên này đã chạy ngay ra phòng cậu. Mà kể ra cũng sớm thật nhỉ? Hắn mới có 16 tuổi..
– Nèee~ Cậu ngửi lâu vậy? Mê mùi của tôi rồi chứ gìii~
– Tch, ai mà mê được mùi của mi! Toàn là mùi tanh thối!
– Hứ! Tôi ít ra còn có mùi! Cậu thì saoo, có chưaaa~
Giọng nói sến sẩm như đang trêu tức kia thật quá quắt mà! Nhưng mà..
– Ta..ta thì chưa..
– Xớ~ Thế mà đã chê mùi của tôi~
– Thôi được rồi! C.út đi cho ta làm việc!
Cậu đẩy hắn ra ngoài, bỏ mặc tiếng kêu la oai oái bên cửa.
\” Mùi.. băng gạc.. Tch, đúng với hắn vậy còn gì! \”
Chuuya mệt mỏi ngồi xuống cạnh bàn làm việc. Cậu là Omega, sự thật vẫn là như vậy, không chối cãi được. Một Omega che giấu thân phận là một Beta. Thật buồn cười!
\” Mùi băng gạc sao.. Cũng được nhỉ.. \”
\” BỐP \”
\” Không không Chuuya, mày đang nghĩ cái gì vậy chứ!? \”
Bật dậy, lấy tay đánh vào khuôn mặt đỏ ửng của mình mấy phát, cậu quyết định ra ngoài mua ít rượu cho khuây khỏa..
\” Cạch \”
Tên k.hốn kia đâu nhỉ? Chắc lại đi gặp hai người bạn rượu của hắn rồi. Mà mình quan tâm làm gì..
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
– Cảm ơn quý khách!
Cậu thanh niên vóc người nhỏ con bước ra, trên tay cầm chai rượu mới mua. Đúng là chỉ có rượu mới khiến cậu quên hết muộn phiền mà! À đâu, có một người nữa….Thôi kệ đi vậy!
Trở lại Port Mafia, ánh mắt cậu đã đụng phải một tên không muốn nhìn chút nào. Hắn mà thấy thảo nào cũng chạy đến trêu cậu cho xem.
– Tch-
– Aa! Nè nè Chuuya, đang làm gì vậy~ Hửm? Lại mua rượu, đúng là sâu rượu mà, thảo nào không cao lên được. Mãi vẫn là Chibiko thôi!~
\” Nhịn nào.. \”
– Mi c.út đi! Ta không muốn gây sự với mi lúc này!
Nếu mà Dazai ngoan ngoãn đi ra một chỗ khác thì chắc đó không phải hắn ta nữa rồi.