Boun tỉnh dậy khi cảm giác tay mình bị cắn. Hắn thấy con mèo với 2 màu mắt đang nhìn chằm chằm mình với vẻ mặt không mấy vui vẻ. Bên cạnh hắn, Prem vẫn ngủ say, một tay đặt trên lưng hắn, một tay còn lại làm gối đầu cho hắn. Dáng vẻ sao lại dịu dàng đến như vậy? Có phải Prem cũng thích hắn? Hay chỉ là lòng tốt đơn thuần?
Tiếng chuông báo thức đột ngột vang lên, Boun liếc nhìn mèo con nghịch ngợm rồi nhắm mắt, bàn tay đang ôm eo Prem vô thức siết chặt. Buổi sáng dễ chịu như vậy, làm ơn đừng kết thúc!
Nhưng thực tế Prem vẫn tỉnh dậy. Cậu biết rõ hôm nay mình có công việc và đêm qua chỉ là một chút dung túng cho giấc mộng niên thiếu mà thôi. Tuy rằng sáng sớm thực sự khó đối diện với nhau nhưng Prem vẫn bình tĩnh lay người bên cạnh dậy
\”Nay em có một buổi chụp hình, em đi trước nhé!\”
Prem giống như xưa, cậu luôn hiểu rõ hắn ngay cả khi hắn không hề mở lời. Boun từ từ mở mắt, nhìn căn phòng lạ lẫm này. Con mèo nhỏ với 2 màu mắt vẫn đang theo dõi từng hành động của hắn, dáng vẻ vừa tò mò, vừa đề phòng. Boun đứng dậy, bước vào phòng tắm. Một bộ đồ mới được xếp gọn gàng trên giá cùng với bàn chải mới đã được để sẵn kem đánh răng. Hắn ngơ ngác đến ngu ngốc, cử chỉ chăm sóc này có tính là yêu thương, hay chỉ đơn giản là hành động lịch sự của những người lâu ngày gặp lại?
Cả căn phòng đều tràn ngập mùi hương thanh mát, nhẹ nhàng của Beta. Không phải hương vị ngọt ngấy thơm nồng, hắn thích cảm giác dịu dàng dễ chịu này, chút ấm áp của nắng mai, ngòn ngọt của cây cỏ buổi sáng. Hắn từng nghĩ mình đã quên mất mùi hương ấy nhưng không, hắn thực sự chưa từng quên. Ở trong căn phòng tràn ngập hương thơm của Prem, hắn nhớ lại tất cả khoảng thời gian bọn họ ở bên nhau. Hoá ra mọi thứ chỉ nằm đâu đó trong não bộ, bị những công việc trước mắt đè nén nhưng hắn hoàn toàn không quên, chưa từng quên một giây phút nào.
Boun ngồi xuống bàn ăn, nhìn mẩu giấy nhỏ cùng bữa sáng thanh đạm vẫn còn ấm trên bàn, lòng không khỏi xao động. Tại sao chỉ nếm cần chút ngọt ngào này hắn liền muốn lập tức chạy về phía người kia?
Mèo nhỏ cào cào chân hắn rồi nhảy phắt lên đùi Boun, cuộn mình ngủ ngon lành. Mèo con sao lại giống chủ như vậy, đáng yêu mà cuốn người, khiến hắn chỉ muốn bắt về nuôi. Hay hắn bắt về nuôi?
Trong khi Boun còn đang cân nhắc sự việc thì Prem đang bị toàn bộ ekip trong set chụp bàn tán. Cả người cậu đều ra tin tức tố của Alpha nồng đậm, mấy Omega chịu không nổi cũng hơi né tránh, chỉ có vị trợ lý đến gần khẽ gõ gõ vai cậu hạ giọng
\”Này, sao người mày toàn pheromone Alpha vậy? Hôm qua về muộn mà cũng đi chơi sao?\” Drunk tò mò hỏi cậu
\”Mùi của Alpha?\” Prem rời mắt khỏi ống kính, khó hiểu nhìn người bạn thân rồi chợt nhanh ra tính chất nghiêm trọng của vấn đề liền dồn dập hỏi \”Mùi nồng lắm sao? Mày có xịt hương hoa gì gì đó không, cho tao mượn , tao …\”
\”Prem, mùi trên người cậu?\”
Prem chưa kịp hỏi Drunk thì giọng nói phía sau đã vang lên. Poi vẻ mặt lạnh lùng đang nheo mắt nhìn cậu. Omega nhạy cảm với tin tức tố, ngay từ khi bước vào studio Poi đã nhận ra điều không đúng. Pheromone của Alpha cấp S rất mạnh, hơn nữa Boun còn thả tin tức tố trong khi phẫn nộ, quần áo của Prem và cơ thể cậu vương lại một chút tin tức tố không lạ. Chỉ là cậu hoàn toàn không nhận ra hương vị độc đáo đó nên mới bất cẩn không dùng nước hoa khử mùi. Prem thực sự hối hận. Đáng lẽ hôm qua cậu không nên để Boun vào nhà thì có lẽ tình huống xáu hổ hôm nay đã không diễn ra.