(Bl)Ký Sự Quẩy Nát Ngôn Tình – Tg4-chương2 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 12 lượt xem
  • 7 tháng trước
// qc

(Bl)Ký Sự Quẩy Nát Ngôn Tình - Tg4-chương2

Theo trí nhớ biết được, Gia Hân để mái tóc ngắn màu đen tuyền đơn giản, gọn gàng. Hàng lông mày hơi nhếch lên, có vẻ nam tính khí khái mười phần. Mà một đôi mắt phượng liễm diễm sóng nước đào hoa vừa đúng trung hoà khí thế băng lãnh cứng rắn. Mũi cao thẳng, ngũ quan tinh xảo, cánh môi hồng nhợt nhạt khe khẽ mân mê. Làm cho cậu nhìn qua như lạnh nhạt thơ ơ với tất thảy, lại như lẳng lơ yêu nghiệt cướp đi tâm trí người khác trong tích tắc.

Dĩ nhiên, mọi người đều nhất trí đại thiếu gia Sài thành đẹp thì có đẹp, nhưng vừa mở miệng liền lộ rõ bản chất ngu xuẩn hách dịch. Thật sự tiếc nuối một tấm da xinh đẹp. Lúc này đây mí mắt cậu đương rũ xuống, đại biểu cho tâm tình cực kém.

Không ai dám chọc vào ổ kiến lửa, nên chỉ dám cách xa xa, tiếc nuối nhìn vị phú nhị đại giàu có bậc nhất ở ngay trước mắt mà chẳng thể làm gì. Câu được cậu, cả đời họ liền hưởng thụ vô lo, làm sao phải đêm đêm hầu rượu mua vui mấy lão già?

Gia Hân nhàn nhã thưởng rượu, không chút để ý dựa vào ghế da. Môi mỏng nhiễm một màu đỏ óng ánh, hẹp dài ánh mắt đặt ở tiêu cự xa xôi khiến cậu thập phần mỹ diễm.

Ánh mắt vô tình quét tới một góc. Cô bé kia nhìn còn rất trẻ, ở cái tuổi cắp sách đến trường đi, so với đám người lão làng sành chơi, giống như lần đầu tiên tham dự loại party cuồng hoan này. Bên cạnh là một ông già khô quắt, bộ dáng dâm tà đáng khinh liên tục đụng chạm. Cô hình như cự tuyệt bất lực, vừa thẹn vừa sợ chực khóc. Nhưng đã có gan tới đây, thì phải có gan chịu. Cậu sẽ không rảnh rỗi lo chuyện bao đồng.

Một chút cũng không muốn tiếp tục ở lại, Gia Hân hướng ông đạo diễn ngoắc ngón tay, không tiếng động mở miệng : \”Lại đây.\”

Đương chơi high nhất, đạo diễn Đông thấy thế vội vã đẩy ra trái phải mỹ nữ ôm ấp, trên mặt mang theo ân cần cười chạy tới.

Lão hình thể thập phần béo, đi bộ đến thịt mỡ trên người rung lắc một hồi, trên mặt râu ria rậm rạp, so với hai cô gái kia như cha với con gái một loại.

\”Không biết thiếu gia có gì dặn dò?\”

Không có cậu đồng ý cho ngồi, vị đạo diễn chỉ có thể cung kính đứng. Kỳ lạ, bất quá một thằng nhóc có tiền, hôm nay thế nào khí tràng lại như vậy doạ người, liền trải qua đủ sự đời như lão cũng không dám trước mặt cậu thả lỏng.

Gia Hân nhíu mày, ánh sáng đều bị lão che khuất cả. Trắng nõn bàn tay thon dài chỉ chỉ một vị trí trên ghế : \”Ngồi.\”

\”Dạ dạ, cảm ơn thiếu gia.\”

Cậu vào thẳng vấn đề.

\”Đạo diễn Đông, ta có xem qua phim của ông, không tệ.\”

Vị đạo diễn hãnh diện chờ đợi. Lâu sau. Cũng vỏn vẹn một chữ \”không tệ\” mà thôi. Ông dành cả đời người làm phim, tuy phẩm chất không dám nhận là người tốt, nhưng ở trong nước thu về không ít giải thưởng, sức ảnh hưởng lớn nhất nhì nền điện ảnh.

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.