[Bl/Edit] Sau Khi Mất Trí Nhớ, Đối Thủ Bám Dính Lấy Tui – Chương 37 – Vợ của tui vô cùng xinh đẹp – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

[Bl/Edit] Sau Khi Mất Trí Nhớ, Đối Thủ Bám Dính Lấy Tui - Chương 37 - Vợ của tui vô cùng xinh đẹp

Câu vừa rồi của Ôn Biệt Yến như thể vừa khiến ai đó bừng tỉnh ngộ.

Không biết là Tiền Húy có hiểu không, nhưng Dư Duy thì trúng chiêu rồi.

Đúng vậy, tặng quà vốn thuộc về mảng tâm ý mà, Ôn Biệt Yến nói không cần tặng…có chắc là thật sự không cần không?

Nếu nói thẳng thứ mình muốn ra thì còn gọi là quà à?

Cùng người yêu đón năm mới không phải là quà, mà là chuyện bình thường.

Đây là lần đầu tiên hai người đón giao thừa với nhau, Dư Duy vẫn muốn tặng Ôn Biệt Yến một món quà có giá trị hiện vật hơn.

Cơ mà tặng gì bây giờ?

Dư Duy nhìn chằm chằm trái tim màu đỏ nho nhỏ trên tờ đề, bỗng dưng phát hiện rằng gánh nặng hao tổn tâm trí anh mấy ngày nay lại ngóc đầu lên rồi.

Ôn Biệt Yến không quá để ý đến tâm trạng bạn trai đang ngồi kế bên tự dưng xuống dốc thảm thương, vì cậu cũng chẳng biết nên tặng quà gì cho anh cả.

Còn chuyện nữa…hình như cậu chẳng nhớ nổi xem bản thân mình đã từng tặng gì cho Dư Duy chưa, càng không nhớ lúc bắt đầu quan hệ ai là người ngỏ lời trước.

Kỳ lạ.

Cậu bổ sung thêm đáp án ban nãy Dư Duy vừa giảng cho. Vừa hay giờ đã bắt đầu tiết học tiếp theo, thầy Vương vào lớp gọi mọi người lên nộp bài.

Bắt đầu từ bàn cuối cùng dần truyền lên phía trước, sau đó bàn đầu sẽ tổng hợp lại rồi đưa lên bàn giáo viên. Trong lúc chờ mấy đứa thu hết bài thi không có gì để làm, một tay thầy Vương cầm bình trà lên, một tay lật qua lật lại đống đề trên bàn, ông bắt đầu công tác tư tưởng cho học sinh của mình.

\”Sắp lên lớp 12 rồi mà ngày nào đi học cũng gật gà gật gù như mơ ngủ vậy? Do bình thường tôi không tạo áp lực cho các anh các chị hay là do mấy anh chị không thèm quan tâm đến chuyện thi đại học? Có mỗi bài tập về nhà thôi mà ngày nào cũng để tôi nhắc đi nhắc lại ba bốn lần, hay là để hôm mấy anh chị đi thi đại học tôi lên sân khấu cầm loa gào trông thi mấy anh mấy chị đây?\”

\”Toàn để tâm vào ba cái chuyện tào lao linh tinh gì không đâu, bài thì không nghe, giảng thì không hiểu, hay là tôi phải mua cho mấy anh chị một thùng thuốc dưỡng thần…..Gì đây Dư Duy???!\”

Thầy Vương cầm bài thi trên tay, mày nhíu chặt lại. Ông cầm tờ đề giơ lên trước cả lớp, trên tờ giấy chi chít hàng chục hình trái tim đỏ chóe lấn át hết dòng chữ cẩu thả ẩn sau màu đỏ của bút lông, vô cùng nổi bật.

\”Cậu vừa làm gì với tờ đề kiểm tra của tôi đây???\”

Mấy cô cậu bạn ngồi bàn đầu tranh thủ cơ hội ngước lên chiêm ngưỡng tờ đề đỏ chót.

\”Pfff……\”

\”Dư Duy trông thế mà cũng có trái tim thiếu nữ đáng yêu ghê đó hahahaha.\”

\”Vẽ đẹp đấy, to, tròn, mụp mụp trông khá cân xứng với nhau.\”

Dư Duy chớp mắt, quay sang nhìn hung thủ gây ra thảm trận. Mà vừa hay Ôn Biệt Yến cũng đang nhìn về phía anh: \”Anh có trái tim thiếu nữ vậy luôn cơ á?\”

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.