Edit: 1kiss
————————————————–
Tuy rằng Từ ·(ngụy) Thần Sáng Thế · Trạch đã vô cùng phẫn nộ, cực kỳ muốn đi gặp bác sĩ thú y, nhưng thực tế hắn không làm được.
Phẫu thuật triệt sản gì chứ, tuyệt đối không có chuyện đó.
Bởi vì Cửu Thiên Tuế – chủ nhân mèo mà Từ Trạch nhặt về nhà nuôi năm năm… Chẳng những là Bạch Hổ hàng thật giá thật, mà hơn nữa còn là một thượng cổ thần thú đã thực sự sống tới gần chín ngàn năm.
Nếu muốn thiến tên này, thì vấn đề cũng không phải là hắn ngược đãi động vật quý hiếm sắp tuyệt chủng, mà là sẽ phải gánh tội danh định khiến Hổ Thần Bạch Thần đoạn tử tuyệt tôn —— Mặc dù coi như không thiến, Từ Trạch cũng không thể đẻ được quả trứng nào —— Ông trời nếu như biết được chuyện này, chắc hẳn sẽ giáng từng trận thiên lôi xuống đánh hắn.
Đợi đến khi Từ Trạch vất vả cả đêm, cuối cùng cũng thỏa mãn dục vọng của hai người đàn ông bên cạnh thì sắc trời cũng đã sáng hẳn.
Từ Trạch được bế đi rửa sạch những dấu vết đầy dâm loạn trên người, lại ăn chút linh dược khôi phục thể lực, lúc này mới cùng Mẫn Thu Nguyệt đồng thời nghe Tiếu Vân phân tích tình huống trước mắt.
\”Hai nửa linh hồn trên người ta và Mẫn Thu Nguyệt, chắc hẳn mỗi cái nắm giữ một nửa ký ức của Bạch Thần. Những gì hắn ta nhớ được chính là những gì đã phát sinh sau khi gặp ngươi ở trong thế thế giới hiện thực, còn ta thì có ký ức khoảng thời gian trước khi gặp được ngươi… Gã thần bí mà chúng ta gặp ở bí cảnh ta quả thật có quen biết. Gã tên là Long Uyên, vốn là Long Thần thượng cổ, có thể…\” Tiếu Vân ngừng một chút, mới nói một cách miễn cưỡng: \”Có thể xem là người nuôi dưỡng ta từ khi còn nhỏ, chín ngàn năm trước ta và Tiểu Phượng Hoàng đều sống ở chỗ gã mấy chục năm. Có điều vào năm trăm năm trước gã không biết tại sao liền tâm ma nhập thể, chẳng những rơi vào ma đạo, mà còn giết tự tay đồ đệ mình nuôi lớn…\”
\”Đồ đệ Long Thất kia vốn là một tên chuyên gây rắc rối khắp nơi, nhưng Long Uyên xưa nay đều yêu thương chiều chuộng cậu ta đến mức giống như con ruột thân sinh. Đừng nói là hóa thành Ma Tôn, cho dù gã có muốn tàn sát hết thần phật trên thế gian này, ta cũng cảm thấy gã không bao giờ có thể xuống tay được với Long Thất. Ai ngờ, lão già Long Uyên sống vạn năm, một khi điên lên có thể điên đến như vậy!\”
Tiếu Vân vừa nói vừa lộ ra vẻ mặt oán giận, \”Ta đã từng cãi mệnh lệnh của Đế Quân, chỉ yên lặng ngồi một bên xem chiến, sau đó ta sợ gã nếu thật sự giết chết thượng tiên Thanh Vân thì sẽ không có kết cục tốt đẹp nên mới ra tay ngăn cản. Kết quả gã thế mà không biết phân biệt tốt xấu, không chỉ khiến ta bị thương mà còn để lại một phong ấn trên tử phủ của ta… Hại ta năm trăm năm qua đều không thể hóa thành hình người, chỉ có thể lấy hình dạng thời thơ ấu lưu lạc khắp nơi ở nhân gian!\”
… Vì cái gì đường đường là thần thú Bạch Hổ, tại sao lúc nhỏ lại giống mèo như vậy, rõ ràng không hề khoa học!
Từ Trạch ở trong lòng mỉa mai một câu, vừa định ra hiệu cho Tiếu Vân tiếp tục nói tiếp, Mẫn Thu Nguyệt lại nhíu nhíu mày, \”Không đúng…\”