[ Bl/Danmei ] Kia Một Luồng Hi Vọng 《 Hoàn 》 – Chương 19 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

[ Bl/Danmei ] Kia Một Luồng Hi Vọng 《 Hoàn 》 - Chương 19

Sau khi tình hình sức khỏe của Bành Tiểu Quách khá lên đôi chút, Bành Vũ đưa cậu về thành phố G, ở nhà dưỡng bệnh.

Mùi nước khử trùng trong bệnh viện quá nồng, trẻ con ngửi nhiều không tốt, hơn nữa lui tới giữa bệnh viện và khách sạn rất mệt, không nơi nào thuận tiện như ở nhà.

Về đến nhà, Bành Tiểu Quách nhảy nhót hoan hô một tiếng, cơ thể gầy nhỏ uốn éo trong lồng ngực Bành Vũ, đôi chân càng không an phận quấn rịt lấy anh, khiến Bành Vũ sầm mặt đánh vào mông một cái cậu mới chịu yên.

\”Chú ơi cháu muốn ngủ.\” Bành Tiểu Quách giả vờ dụi dụi mắt, ra hiệu rõ ràng đuổi khéo Hứa Minh Trạch. Được lắm, tuy gã lái xe suốt một ngày một đêm cũng khá mệt mỏi, nhưng đứa nhỏ này lộn xộn cái gì chứ?! Gã còn muốn hẹn Bành Vũ ra ngoài quẩy một trận đây.

Bành Vũ vốn không nghi ngờ gì đứa nhỏ, làm sao có thể hiểu được bên trong đầu gã đang vẽ ra cảnh tượng lung linh thế nào. Anh chỉ đơn giản xoay người, quay về phía Hứa Minh Trạch áy náy bảo: \”Hôm nay làm phiền cậu quá rồi, cậu xem……\” Bành Vũ biết mình nên cảm ơn người kia đã lái xe đưa hai chú cháu về nhà, chẳng qua anh không biết lấy gì đền đáp, ra ngoài ăn một bữa cơm? Không, làm vậy đối phương càng thêm khinh thường thôi!

Hứa Minh Trạch nghe ra ẩn ý trong lời nói, biết rằng Bành Vũ đang khéo léo mời gã về đi, ngay tức khắc, gã như ăn phải tim sen, miệng đắng ngắt, đau khổ lan thẳng vào sâu trong lòng. Cảm giác này có thể coi như đòn cảnh cáo, khi gã những tưởng mình đã thành công trong việc làm cho anh ấy tha thứ, thì hiện thực nói cho gã rằng, còn xa mới đạt được điều đó, tất cả cảm nhận chỉ là giả tạo.

Bành Vũ chỉ muốn xem gã như bạn bè bình thường, nhưng Hứa Minh Trạch thì không, gã khao khát được đứng bên cạnh anh một lần nữa với tư cách người yêu.

Nhìn thấy bóng dáng Hứa Minh Trạch khuất đi khỏi cửa, trong lòng Bành Vũ thở phào nhẹ nhõm, lúc nãy nhìn biểu cảm trên gương mặt gã, anh cho rằng nên cố gắng nói lời khách sáo, bây giờ xem ra anh suy nghĩ nhiều rồi.

Tiền đầy túi, đẹp trai, có xe có nhà, ngoại trừ tính cách như hạch thì người đàn ông ngon lành như thế chính là bạch mã hoàng tử trong lòng đại đa số các cô gái, tiếc rằng…… không phải hình mẫu của Bành Vũ. Hừ, lại còn không được tự nhiên, nhớ trước đây có lần người kia tặng anh một chiếc đồng hồ đeo tay, cứ bảo tại không thích mới tặng. Chỉ có đầu óc ngớ ngẩn mới nhìn không ra, rõ ràng chiếc đồng hồ mới toanh, đã vậy còn là sản phẩm tối tân nhất trên thị trường hàng hiệu.

Một đoạn hồi ức ngắn ngủi trôi qua, chỉ cần vài giây là tan biến.

Tiễn Hứa Minh Trạch về rồi, Bành Vũ dẫn đứa nhỏ đi rửa mặt, lau mình sơ qua một thể, sau đó quay về phòng ngủ là lên giường ngủ ngay.

Khi tỉnh dậy đã sáng sớm ngày hôm sau.

Ôn Gia trở lại thành phố G, nhận được tin liền gấp rút đến thẳng nhà Bành Vũ, tạm thời còn không quên mua ít hoa quả và đồ tẩm bổ. Gì chứ, người thân của Bành Vũ khác nào người thân của hắn, muốn lấy lòng ai đó thì điều kiện tiên quyết là phải lấy lòng tên quỷ nhỏ kia, nếu không kết quả sẽ như dã tràng xe cát mất! Có vẻ rất kinh ngạc trước sự xuất hiện của hắn, Bành Vũ ngẩn ra trong chốc lát khi mở cửa và nhìn thấy Ôn Gia.

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.