[Bjyx-Trans] Bồ Tui Là Trai Thẳng – Chương 24: Thành tựu to lớn – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 9 lượt xem
  • 4 tháng trước
// qc

[Bjyx-Trans] Bồ Tui Là Trai Thẳng - Chương 24: Thành tựu to lớn

Về vấn đề mình kêu đau là Vương Nhất Bác dừng lại, Tiêu Chiến đã nhắc nhở rất nhiều lần.

\”Đau thì đau thôi, lần đầu có ai mà không đau? Cậu giống đàn ông đi có được không, cứ đè mình xuống rồi đẩy vào thôi, sợ cái gì, mình nhào lên ăn thịt cậu chắc?\”

Nói thì hay lắm, nhưng Vương Nhất Bác không có gan, lại quay đầu nghiêm túc ôn bài. Trước đó hắn là xử nam thẳng như thước kẻ, bắt đầu học từ cơ bản mới biết thì ra làm 0 không dễ chút nào, có trường hợp vì đối tác nôn nóng hoặc không có kinh nghiệm còn bị thương nặng.

Vương Nhất Bác cực kỳ kiên nhẫn, tỉ mỉ khuếch trương. Hắn kê một cái gối dưới eo Tiêu Chiến, cúi đầu chăm chú nghiên cứu. Tiêu Chiến chưa từng bị nhìn chằm chằm chỗ đó lâu như vậy, ngượng ngùng nói: \”Cậu nhất định phải dùng biểu cảm khi nghiên cứu làm với mình sao?\”

Vương Nhất Bác lấy ít gel bôi trơn, cẩn thận đút một ngón tay, Tiêu Chiến lập tức rên lên. Đôi môi màu hồng hơi hé, cái lưỡi đỏ bừng lộ ra, Vương Nhất Bác rướn người lên hôn cậu, tìm đúng vị trí gồ lên, gãi nhẹ một cái.

\”Ưm…\” Hậu huyệt của Tiêu Chiến co lại, \”Chỗ đó.\”

\”Chỗ này hả?\” Vương Nhất Bác xác định vị trí, giả vờ ngốc nghếch, dùng đầu ngón tay gãi gãi: \”Chắc chưa cưng?\”

\”Ừm, ừ…\” Tiêu Chiến vòng tay qua cổ hắn, \”Đừng quậy nữa, ahh… Mình sắp bắn… ưm…\” Vương Nhất Bác cố ý trêu chọc cậu, phiền quá đi.

Mới gãi vài cái, một sợi chỉ bạc đã chui ra khỏi đỉnh đầu của tiểu Chiến. Vương Nhất Bác thuận thế tuốt tuốt, bị Tiêu Chiến đá: \”Đã nói là chưa muốn bắn, có nghe không!\” Đáng tiếc là làm người bị khống chế, giọng điệu cứ mềm mại, càng khiến Vương Nhất Bác không kiềm được muốn hôn, \”Không được bắn, mình nhẹ lại.\”

Vậy là hắn bắt đầu đánh vòng bên trong, ẩm ướt mềm mại, không nỡ rút tay. Tiêu Chiến không nhịn được quơ quơ tay bắt cổ tay Vương Nhất Bác, không ngừng rên rỉ, từ cổ xuống ngực dần đỏ bừng, trông rất ngon lành, đầu ngực mẫn cảm cứng lại thành hai quả nhỏ mọng nước.

Vương Nhất Bác cúi xuống mút nhẹ, tiếng rên rỉ lập tức lệch tông, vừa mỏng manh vừa cao giống tiếng mèo kêu, sao lại đáng yêu thế này. Vương Nhất Bác cuộn lưỡi, giữ chặt quả mọng trong miệng, hậu huyệt Tiêu Chiến bị kích thích co lại, sau đó phun ra một dòng dịch ướt át.

Tiêu Chiến vô thức vặn eo, đẩy chiếc gối dưới eo ra, gấp gáp cầu xin: \”Bên kia cũng muốn…\”

Thì ra là thích, Vương Nhất Bác không chút do dự chăm sóc bên đầu ngực cương cứng kia, nhân lúc người này thần trí không tỉnh táo, lại thêm một ngón tay, Tiêu Chiến thở hắt một tiếng, ngón tay cào cào cánh tay Vương Nhất Bác: \”Nhất Bác… Nhất Bác…\” Thật sự sắp bắn rồi.

Cơ thể gần như trống rỗng, kích thích đơn thuần đã không đủ để thỏa mãn, cậu cần thứ gì đó lấp đầy. Tiêu Chiến vỗ vỗ Vương Nhất Bác: \”Vào đi, cậu vào đi.\” Vương Nhất Bác nhìn huyệt khẩu của cậu, thấy các nếp gấp đã giãn ra, không có máu, nghiêng đầu hôn lên đầu gối cậu.

Hắn không vội tiến vào, thử đưa ngón tay thứ ba, Tiêu Chiến lập tức co rút: \”Đau.\” Không được, bây giờ kêu đau sẽ thất bại nữa, Tiêu Chiến lắc đầu phủ nhận: \”Lộn, không đau.\”

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.