[Bjyx] Thiếu Phu Nhân (Hoàn) – Phiên ngoại – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

[Bjyx] Thiếu Phu Nhân (Hoàn) - Phiên ngoại

BẠN ĐANG ĐỌC

Tên gốc: 少夫人
Tác giả: 山崩崩
Thiết lập nhân vật: Tiểu tướng quân và phu nhân ngốc.
Bối cảnh: Cổ trang, bựa, HE.
Tình trạng bản gốc: 50 chương 1 phiên ngoại (hoàn)
Tình trạng bản dịch: Hoàn (07/04/2023)
Bản dịch đã nhận được sự đồng ý của tác giả, v…

#bacchien
#bjyx
#bjyxszd
#wang
#wangyibo
#xiaozhan

Trên xe ngựa hồi phủ, Thiếu tướng quân thường nhắm mắt dưỡng thần.

Hắn bỗng nhiên nghe thấy tiếng trẻ con nô đùa đầu đường cuối ngõ. Âm thanh kia lúc xa lúc gần, lũ trẻ tốp năm tốp ba, vô tư nói cười lanh lảnh.

Thiếu tướng quân mở mắt, rém vèn xe lên, nhìn theo hướng đám trẻ con vừa đi.

Thiếu tướng quân nhìn bọn chúng, lại nghĩ đến kẻ ngốc của mình.

Kẻ ngốc khi còn nhỏ cũng sẽ chơi đùa như thế này sao?

Bọn trẻ không có gì phiền não, ngày nào cũng chạy tới chạy lui, xô đẩy la hét ầm ĩ muốn chơi trốn tìm.

Trong đó có một đứa nhỏ, nhìn qua có vẻ ngơ ngơ ngốc ngốc, chỉ biết cười, cho nên bị gọi là Thằng Khờ. Người khác nói cái gì, Thằng Khờ cũng chỉ ngây ngốc gật đầu đồng ý.

Thằng Khờ bị người ta bịt mắt, bịt rất chặt, hỏi cái này là làm gì? Đứa nhỏ kia vui vẻ trả lời, ngươi bịt mắt lại rồi, sau đó đến bắt chúng ta.

Ồ ồ. Thằng Khờ gật đầu, lũ trẻ tản ra xung quanh, cười to giục nhau chạy nhanh chạy nhanh. Thằng Khờ muốn bắt người, bắt được ai thì người đó sẽ biến thành Thằng Khờ.

Thằng Khờ chạm vào miếng khăn vải trên mắt mình, nói: \”Nhưng mà cái này chặt quá, đau quá\”.

Lại có tiếng kêu từ rất xa truyền lại: \”Trốn kĩ rồi, nhanh nhanh tới bắt đi!\”

Thằng Khờ lại sờ sờ lên mắt, phát hiện ra mình không nhìn thấy gì cả, trong lòng có chút uể oải, lại có chút sợ hãi. Nó dang rộng hai tay, thận trọng dịch từng bước ra phía ngoài.

\”Ta tới đây!\” Nó nói. Giọng nói rụt rè, có thể nghe ra được là cố gắng làm cho mình vui vẻ.

Thằng Khờ có thể nghe thấy tiếng kêu từ xa đến gần, thỉnh thoảng còn có tiếng \”Này! Ở đây ở đây!\” cố ý dẫn dắt nó. Giữa tiếng cười hi hi ha ha hỗn loạn, dường như nơi nào cũng có người ẩn nấp, không ngừng phát ra đủ loại âm thanh kỳ quái, giục nó phải nhanh chóng đuổi theo.

Giống như đang trêu chọc một con chó.

Thằng Khờ nuốt nước bọt, đánh bạo đi về phía phát ra âm thanh. Nó hoàn toàn không biết mình đã bước vào một khoảng đất trống chất đầy những gò đất lớn nhỏ, đâu đâu cũng cắm đầy những chạc cây dày mỏng khác nhau, nếu ngã xuống thì vô cùng nguy hiểm.

Thằng Khờ nói: \”Ta sẽ bắt được các ngươi.\” Nó bắt chước lời nói của người khác khi đứng xem chơi trốn tìm, cố gắng nói thật to, thanh âm mềm mại mà tinh tế, giống như gió thổi bồ công anh.

Không biết từ nơi nào truyền đến tiếng cười khúc khích.

Ngay khi Thằng Khờ đột nhiên vấp phải một gò đất cao, sắp ngã xuống đất, một bàn tay từ phía sau thò ra, giữ chặt quần áo nó, kéo nó đứng dậy.

Thằng Khờ không kêu thành tiếng, quá ngốc, cứ há hốc mồm đứng đó, sửng sốt một hồi lâu.

Cuối cùng cũng phản ứng lại, nó Ai da một tiếng, vẫn bịt mắt, cho nên không nhìn rõ người tới cứu mình ở nơi nào, nói: \”Cảm ơn ngươi nha.\”

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.