BẠN ĐANG ĐỌC
Tên gốc: 少夫人
Tác giả: 山崩崩
Thiết lập nhân vật: Tiểu tướng quân và phu nhân ngốc.
Bối cảnh: Cổ trang, bựa, HE.
Tình trạng bản gốc: 50 chương 1 phiên ngoại (hoàn)
Tình trạng bản dịch: Hoàn (07/04/2023)
Bản dịch đã nhận được sự đồng ý của tác giả, v…
#bacchien
#bjyx
#bjyxszd
#wang
#wangyibo
#xiaozhan
Hắn dùng hai ngón tay có khớp xương to rộng đút vào miệng y, sau khi đút vào thì không chút lưu tình, gần như trực tiếp ấn thẳng vào gốc lưỡi. Thiếu phu nhân vô thức nuốt nước bọt, trợn tròn hai mắt, ngẩng đầu nhìn Vương Nhất Bác, mặt mày tràn đầy vẻ mờ mịt, giơ tay muốn đem tay hắn rút ra.
A nương đã dạy y rằng cái này không ăn được.
Không ngờ Thiếu tướng quân lại \”Chậc\” một tiếng. Thiếu phu nhân dừng động tác, nhìn hắn, lông mày khẽ cau lại, hai mắt chớp chớp, vừa do dự vừa đáng thương, sau đó lại buông tay xuống.
Vẻ mặt Thiếu tướng quân rất thản nhiên, ánh mắt lại nặng nề giống như biến thành thực thể, từ trên nhìn xuống, hơi hơi cụp mắt, gắt gao nhìn chăm chú vào đôi môi đỏ mọng bị ép mở ra mà run rẩy của phu nhân ngốc.
Hai ngón tay hắn thọc vào trong khoang miệng ấm áp mà chọc quấy, ngón tay hơi cong lên gãi nhẹ vào lớp thịt mềm bên trong bờ môi mềm mại của Thiếu phu nhân, kẹp nhẹ vào cái lưỡi mềm mại đang vô thức rút lại, một ngón tay dùng sức móc lấy, xoa từ đầu lưỡi tới gốc lưỡi, cọ xát vặn xoắn, di chuyển ngón tay lên xuống, dường như hoàn toàn coi đầu lưỡi của Thiếu phu nhân như một món đồ chơi.
Thiếu phu nhân buộc phải giương cằm mở miệng như vậy, còn có hai ngón tay lúc nông lúc sâu, lúc nặng lúc nhẹ mà xoa nắn trong miệng y, vì thế không khống chế được muốn nuốt nước bọt. Chất lỏng dính nhớp lặng lẽ trượt theo khoé môi y rơi xuống, dính vào xương ngón tay của hắn đang kề sát bên môi. Thế nên dù hắn chỉ cho hai ngón tay vào trong miệng phu nhân ngốc, nhưng mấy ngón tay còn lại lẫn cả lòng bàn tay đều từ từ bị thấm ướt.
Thiếu phu nhân thực sự cảm thấy khó chịu. Y không nhịn được nên nuốt vào một chút, không ngờ đầu ngón tay của người này lại theo đó mà tiến sâu hơn, thiếu chút nữa thì khiến y bị sặc! Vì thế y đột nhiên nổi giận, ngẩng đầu trừng mắt nhìn Thiếu tướng quân, cuốn lưỡi lại, dùng sức đem ngón tay hắn đẩy ra.
Nhưng cho dù có tức giận đến đâu, lá gan cũng không lớn lắm, cho nên vẫn không dám ra tay.
Y không biết khoé mắt của chính mình đỏ hoe, lông mi ướt đẫm, hai mắt lấp lánh nước, giống như hoa lá bị mưa bão vùi dập. Trừng mắt thì cứ trừng mắt, nhưng nhìn thế nào cũng cũng cảm thấy bất lực.
Ngón tay bị đẩy ra một chút. Thiếu tướng quân nhướng mày, lập tức túm lấy đầu lưỡi, cứ như vậy mà giữa những tiếng nức nở mơ hồ và đôi mắt ngập nước của phu nhân ngốc, đem nửa cái lưỡi non mềm của y kéo ra ngoài.
Đã bị chơi đùa một hồi lâu, đầu lưỡi đã trở nên đỏ tươi, dính đầy nước, sau khi bị véo nhẹ thì chất nhầy tí tách chảy xuống. Một phần nhỏ giọt xuống người Thiếu phu nhân, một phần rơi xuống cái tay khác đang nâng lên của Thiếu tướng quân.
Thiếu tướng quân dùng ngón cái chậm rãi lau khoé môi ẩm ướt dính dính của phu nhân ngốc, sau đó lại cọ cọ xoa xoa lên đầu lưỡi nhỏ kia. Sức lực so với lúc trước còn nặng hơn, khiến cho toàn thân Thiếu phu nhân đau đớn đến mức run rẩy, nước mắt từng chút từng chút rơi xuống.
Cảnh tượng này – thật sự là khiến người nghe thấy thương tâm, người nhìn thấy rơi lệ.
Thiếu phu nhân cuối cùng không chịu được nữa, dùng cả tay lẫn chân mà vừa đẩy vừa đánh. Đáng tiếc, y chỉ là một tên ngốc nhỏ bé, lại bị một tên tòng quân từ lúc còn niên thiếu vừa chọc vừa xoa. Đã thế, hắn còn tận lực trở thành \”ác nhân\” để khi dễ, khiến y không có cách nào phản kháng, dù sao thì người ta thân thủ tốt như vậy, nhanh tay lẹ mắt đã tránh được đòn tấn công của y. Khi hắn rút hai ngón tay ra, một chút nước sền sệt chảy xuống, tí tách nhỏ giọt xuống khuôn mặt của Thiếu phu nhân.