[Bjyx] Thiếu Phu Nhân (Hoàn) – Chương 47 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

[Bjyx] Thiếu Phu Nhân (Hoàn) - Chương 47

BẠN ĐANG ĐỌC

Tên gốc: 少夫人
Tác giả: 山崩崩
Thiết lập nhân vật: Tiểu tướng quân và phu nhân ngốc.
Bối cảnh: Cổ trang, bựa, HE.
Tình trạng bản gốc: 50 chương 1 phiên ngoại (hoàn)
Tình trạng bản dịch: Hoàn (07/04/2023)
Bản dịch đã nhận được sự đồng ý của tác giả, v…

#bacchien
#bjyx
#bjyxszd
#wang
#wangyibo
#xiaozhan

\”Ngươi đã phong ta là tướng quân rồi, sao ta không thể đến doanh trại để rèn luyện?\”

Thiếu phu nhân cau mày, hơi hơi chu môi, trừng mắt nhìn Thiếu tướng quân vẫn đang bình tĩnh ngồi bên cạnh, vô thức giậm chân vài cái, nói: \”Tướng công! Ta muốn đi! Ta muốn đi!\”

\”Không được.\” Thiếu tướng quân nhấp một ngụm trà, hất cằm sang một bên, nói: \”Tạm thời không được. Chẳng lẽ ngươi muốn hai đứa nhỏ mới sinh chưa được một tháng đã không được gặp mẫu thân sao?\”

Thiếu phu nhân ngẩn người ra, vẻ mặt cũng không còn kiên quyết như trước, vô thức hạ giọng xuống: \”Nhưng tướng công đã đích thân phong ta làm tướng quân, ta lại không cùng ngươi vào quân doanh, người khác nhìn vào sẽ nghĩ như thế nào? Nhất định sẽ xì xào bàn tán sau lưng, nói ngươi thiên vị, vậy thì làm sao được?\”

Thiếu tướng quân nói: \”Ai dám?\” Hắn đặt chung trà xuống, vỗ vỗ chân, mặt không đổi sắc nói: \”Lại đây.\”

Thiếu phu nhân phồng má, mặc dù đang giận dỗi vẫn ngoan ngoãn ngồi xuống. Nhưng lá gan của y vẫn rất lớn, giơ tay nhéo nhéo gò má của Thiếu tướng quân, khoé miệng cũng theo đó mà nâng lên, nũng nịu nói: \”Tướng công, có phải ta sinh cho ngươi hài tử rồi, ngươi liền đối xử với ta không tốt nữa?\”

\”Làm càn.\” Thiếu tướng quân sầm mặt xuống, nhưng bởi vì bị nhéo má, cho nên cũng không có lực uy hiếp, \”Buông tay ra.\”

Thiếu phu nhân không buông. Y chớp chớp mắt, cúi đầu hôn lên lông mày cau có của tướng công, lại ngẩng đầu lên, làm ra vẻ oán trách: \”Ngươi xem ngươi, ta còn chưa véo ngươi đau, sức lực cũng không bằng hai ba phần ngươi đánh ta đâu, ngươi đã hung dữ với ta như thế.\” Khi nói chuyện, lòng bàn tay còn xoa thật mạnh lên má Thiếu tướng quân.

\”…..\” Thiếu tướng quân dừng một chút, hai tay vẫn khoá chặt quanh eo của phu nhân, cũng không cưỡng ép người ta buông tay ra nữa, mà chuyển đề tài, nói: \”Ngươi trước đây không muốn gia nhập quân đội, sao bây giờ lại nhất quyết phải đi, còn vội vàng như vậy?\”

Thiếu phu nhân liếc nhìn hắn một cái, nói: \”Trước đây là trước đây. Lúc ấy ta mới chỉ là một thiếu niên mười mấy tuổi, không có chí hướng này. Lại không hiểu rõ tại sao lại phải tòng quân, đi theo tướng quân bình định dị tộc, nói thẳng ra, khi đó ta nằm mơ đều thấy mình chết trên chiến trường, sợ đến mức toát mồ hôi lạnh, tỉnh dậy lại phải đối mặt với kỳ vọng của mẫu thân và sư phụ, phải tiếp tục nỗ lực, cho nên càng khó chịu.\” Y trề môi, cụp mắt lẳng lặng nhìn Thiếu tướng quân, hai tay vòng lấy cổ của phu quân, mấy lọn tóc đen nhánh rơi xuống một bên vai, \”Tướng công.\” Giọng nói của y nhão nhão dính dính, dụi mặt vào bên gáy của Thiếu tướng quân, tư thế vừa kiều diễm vừa khí khái.

Yết hầu Thiếu tướng quân khẽ nhúc nhích, một tay đặt trên sống lưng y, không nặng không nhẹ mà vỗ vài cái, nói: \”Ngươi lại làm nũng rồi.\”

Thiếu phu nhân hít hít cái mũi, cũng không buông tay ra, mà vùi đầu vào vai Thiếu tướng quân, nói: \”Nhưng lần này thì khác. Tướng công thỉnh thánh chỉ phong ta làm tướng quân, ngươi, ngươi cũng ở trong quân doanh, ngươi cũng phải đi bình định Nam Quốc, ta đi cùng ngươi thì có gì không tốt?\”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.