[Bjyx] Cấm Túc (Hoàn) – Chương 24 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

[Bjyx] Cấm Túc (Hoàn) - Chương 24

BẠN ĐANG ĐỌC

Thái tử tàn khốc x Mỹ nhân mất nước.
Song khiết, HE
Mỹ nhân đáng thương than thở: \”Ngươi hôn ta làm gì? Ngươi không phải muốn giết ta sao?\”
Thái tử vội vã thừa nhận sai lầm: \”Ta sai rồi~ Nếu như ngươi không tha thứ, chính là muốn giết chết ta.\”
Tên…

#bacchien
#bjyx
#bjyxszd
#
#cổtrang
#wangyibo
#xiaozhan

\”Chuyện của Đàn phi đã xử lý sạch sẽ chưa?\”

Hoàng đế hỏi lại chuyện Đàn phi mới sinh ngày hôm qua.

Thái giám đáp: \”Bệ hạ yên tâm, không cần người động thủ, hài tử kia đã chết trong bụng rồi. Đêm hôm qua đã gọi người đem thi thể của hai mẹ con đi chôn, chỉ là…\”

\”Chỉ là cái gì?\”

\”Chỉ là Đàn phi mang thai nam hài. Nếu nam hài kia không chết thì đã là Hoàng tử.\”

Hoàng đế nhìn vào ván cờ đang lâm vào thế bí trên bàn, cười nhẹ: \”Là Hoàng tử thì càng phải giết. Nếu nó bình an lớn lên, sẽ đối xử như thế nào với việc Tuyên Lương đã bị Nam Kỳ tàn sát sạch sẽ? Sẽ đối xử như thế nào với việc mẫu phi của nó bị giam trong lãnh cung đến chết? Sẽ đối xử như thế nào với trẫm? Với thân thế như vậy, nó cũng không thể nào là một đứa trẻ ngoan ngoãn nghe lời.\”

Thái giám mỉm cười rót thêm trà cho Hoàng đế, phụ hoạ theo: \”Bệ hạ anh minh, tránh được chuyện nuôi hổ.\”

Huống hồ, Hoàng đế không thiếu nhi tử.

Phi tần trong cung của ngài đã sinh ra bao nhiêu hài tử? Mỗi năm ngài hành cung tránh nóng, ở khu vực săn bắn tình cờ gặp gỡ những nữ tử bên ngoài đã có bao nhiêu hài tử với các nàng? Ngài cải trang vi hành cũng có bao nhiêu hài tử với các thiếu nữ dân gian?

Cái ngài không thiếu nhất chính là nữ nhân và con nối dõi. Chỉ bằng số hài tử hiện có, ngài thậm chí còn gọi tên không hết, có những người chưa từng gặp mặt, thậm chí còn không biết đến sự tồn tại của một số người.

Một khi đã như vậy thì một Đàn phi nhìn đã chán và một mầm hoạ thì có gì đáng để tâm?

\”Nói đến nuôi hổ thì hình như có nhiều hơn một con.\”

Thái giám ngập ngừng hỏi: \”Ý của ngài là người còn lại của Tuyên Lương…\”

Hoàng đế hừ lạnh một tiếng: \”Lại nói tiếp, hài tử kia ta còn chưa nhìn thấy, không biết là mỹ nhân như thế nào mà dụ dỗ Nhất Bác giấu y ở Đông Cung. Nhất Bác từ trước đến giờ đi chinh chiến đều giết sạch rồi mới trở về, không ngờ lại vì người Tuyên Lương này mà thay đổi tính tình, càng ngày càng ngỗ ngược và phóng túng.\”

\”Chỉ là một con hồ ly què chân mà thôi, bệ hạ nếu ngại y dạy hư Thái tử điện hạ thì hạ chỉ cho người đi xử lý. Dù là sung làm nô kỹ hay trực tiếp chém đầu, còn không phải là tuỳ vào ý muốn của ngài hay sao.\”

Hoàng đế vân vê quân cờ bằng bạch ngọc, thả một quân xuống bàn cờ, lắc đầu: \”Thái tử Nam Kỳ tất nhiên không thể quan hệ cùng một tên tàn tật mất nước, nhưng Nhất Bác chưa bao giờ thích ai như vậy, nếu tuỳ tiện đem người đi xử trí sẽ chọc giận nó. Nhất Bác không phải là người sẽ sợ hãi sự trừng phạt của trẫm. Một khi nó đã bất chấp thì không cách nào kìm giữ được. Huống hồ, trong các Hoàng tử còn lại, thực sự không thể tìm ra được người nào giữ ngôi vị trữ quân tốt hơn Nhất Bác, đứa con trai này là lựa chọn tốt nhất trong lòng trẫm, trẫm không muốn bức ép nó.\”

\”Bệ hạ nhàn nhã đánh cờ, nhất định là đã có biện pháp đối phó.\”

\”Không phải vừa mới bắt được Thịnh Nhiên sao. Vừa lúc có thể sử dụng, dùng hắn đem Hoàng tử Tuyên Lương kia kéo xuống vũng bùn, một lưới bắt hết.\”

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.