[Bjyx] Cấm Túc (Hoàn) – Chương 20 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

[Bjyx] Cấm Túc (Hoàn) - Chương 20

BẠN ĐANG ĐỌC

Thái tử tàn khốc x Mỹ nhân mất nước.
Song khiết, HE
Mỹ nhân đáng thương than thở: \”Ngươi hôn ta làm gì? Ngươi không phải muốn giết ta sao?\”
Thái tử vội vã thừa nhận sai lầm: \”Ta sai rồi~ Nếu như ngươi không tha thứ, chính là muốn giết chết ta.\”
Tên…

#bacchien
#bjyx
#bjyxszd
#
#cổtrang
#wangyibo
#xiaozhan

Tiêu Chiến chưa từng hôn bao giờ nên ngẩn người, mềm nhũn nằm trên vai đối phương, để cho cánh môi mình bị người kia mút vào. Vương Nhất Bác cũng chưa từng hôn, nhưng có dục vọng dẫn đường. Hắn ngậm lấy môi Tiêu Chiến, dựa theo bản năng mà liếm mút đôi môi đỏ mọng mềm mại. Tiêu Chiến cảm thấy môi mình có lẽ đã bị người kia cho là viên kẹo ngọt mềm.

Tiếng nước bọt chóp chép vang vọng, nơi này là lều trại, bên ngoài màn trướng mỏng là Đình Phong và các binh lính đang canh gác, không biết bọn họ có thể nghe được bao nhiêu.

Tiêu Chiến sợ người khác nghe thấy, đẩy đẩy vào ngực Vương Nhất Bác, ý bảo hắn thu liễm một chút, nhưng Vương Nhất Bác không cần thầy dạy cũng hiểu bài, vừa sờ soạng vừa hôn môi. Hắn không chỉ không ngừng lại, còn đưa một bàn tay đặt lên vai Tiêu Chiến, dọc theo xương bả vai đi lên, lướt ngang qua gáy, áp bàn tay chai sạn lên chiếc cổ mềm mại mà xoa nắn. Tiêu Chiến run rẩy. Bàn tay đó lại thuận đường mà vuốt ve vành tai Tiêu Chiến, từng chút từng chút một mà véo nhẹ dái tai. Lỗ tai nóng lên, độ ấm qua tai truyền lên não. Tiêu Chiến bị Vương Nhất Bác cọ xát đến choáng váng đầu óc, trước mắt dâng lên một màn sương mù màu hồng phấn, gương mặt cũng đỏ bừng như ngấm men say.

Bây giờ không còn tâm tư mà quản việc người khác có nghe thấy hay không, mặt Tiêu Chiến như bị thiêu đốt, lỗ tai Vương Nhất Bác cũng nóng bừng. Cả hai đều rơi vào vòng xoáy của dục vọng.

Vương Nhất Bác chỉ muốn hôn Tiêu Chiến.

Thật ra Tiêu Chiến cũng không biết Vương Nhất Bác hôn có tốt không, nhưng y đã bị hôn đến cả người đều mơ màng, cảm thấy Vương Nhất Bác nhất định hôn mình rất tốt.

Tiêu Chiến cũng muốn đáp lại một chút, không muốn bản thân chỉ là một con búp bê vải mặc kệ người sắp đặt. Y chủ động vươn đầu lưỡi rụt rè đụng vào đầu lưỡi của Vương Nhất Bác. Hai đầu lưỡi mềm ấm vừa mới chạm vào nhau, cảm xúc ướt át đã khiến Tiêu Chiến giật mình, y vội vàng rụt đầu lưỡi lại rồi tách người ra một chút.

Nụ hôn lúc này mới tạm dừng lại, bởi vì Vương Nhất Bác bị hành động liếm xong bỏ chạy của Tiêu Chiến trêu chọc đến ngứa ngáy.

Vương Nhất Bác khó khăn thở dốc. Hắn đỡ lấy gáy Tiêu Chiến, nhìn vào đôi mắt đang cụp xuống và vẻ mặt xấu hổ của y.

\”Sao ngươi vừa liếm đã bỏ chạy? Thật giống một tiểu lưu manh.\”

Tiêu Chiến không phục, \”Ai là lưu manh?\”

Vương Nhất Bác đáp: \”Là ta, ta là lưu manh. Hiện tại lưu manh muốn bắt ép ngươi vươn đầu lưỡi vừa rụt lại ra.\”

Tiêu Chiến nghiêng đầu, cắn môi dưới, \”Không…\”

Tiêu Chiến để đầu lệch sang một bên, đôi tai mềm mại hồng nhuận của y vừa vặn hướng về phía Vương Nhất Bác. Vương Nhất Bác nghiêng người dán sát vào tai Tiêu Chiến, \”Nhanh lên nào, nếu không ta sẽ liếm tai ngươi…\”

Không chờ Tiêu Chiến trả lời, Vương Nhất Bác đã hôn một cái lên vành tai Tiêu Chiến.

\”Ưm~… Ngươi…\” Tim Tiêu Chiến lệch đi một nhịp, toàn thân run rẩy, vươn tay che lỗ tai lại, tức giận nói: \”Ta, ta có nói là không vươn lưỡi ra đâu, sao ngươi đã hôn vào tai ta rồi!\”

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.