BẠN ĐANG ĐỌC
* Nửa vườn trường / Gương vỡ lại lành
【 Tôi dùng thời gian bảy năm để sống cuộc đời của cậu. 】
* Bảy năm trước: Thiếu niên u ám, đáng thương Bác x Thiên thần siêu ngọt ngào, thiếu gia Tán.
* Bảy năm sau: Bác sĩ ngoại khoa mặt lạnh Bác x Hoạ sĩ vẽ t…
#bacchien
#bjyx
#bjyxszd
#nhấtchiến
#wangyibo
#xiaozhan
Thấy anh khóc như vậy, Quý Hằng Chi vội vàng đá văng chiếc hộp ở cửa ra, ném balo xuống đất, nâng Tiêu Chiến dậy, đỡ anh đến ghế sô pha trong phòng khách.
Cậu ngồi xổm xuống, xắn ống quần của Tiêu Chiến lên xem xét vết thương, \”Em nghe ba em nói chân của anh bị thương, nhưng đã đi lại được rồi, sao bây giờ lại bị thương nữa?\”
Tiêu Chiến nghẹn ngào đáp: \”Vừa rồi bưng hộp, không cẩn thận nên bị đụng vào.\”
\”Anh nói xem, cái hộp lớn như vậy, không bê được thì có thể gọi điện tìm người khác bê cho. Chân anh bị thương nặng như thế, sao lại tự mình bê làm gì?\”
\”Không sao đâu, chỉ là hơi đau một chút.\” Tiêu Chiến xoa xoa bắp chân, \”Cũng không bị thương đến xương cốt.\”
Quý Hằng Chi sờ sờ bắp chân anh một chút, xác định là không có gì bất thường mới thở phào nhẹ nhõm, lại nhẹ giọng trêu chọc: \”Thấy anh khóc như vậy, em còn tưởng là anh bị gẫy chân rồi, làm em sợ muốn chết!\”
Tiêu Chiến ngượng ngùng cười: \”Xin lỗi, để em chê cười.\” Anh nói xong lại nhớ ra điều gì đó, \”Đúng rồi, chú Quý bảo em đi Hoành Điếm đóng phim, sao bây giờ đã về rồi?\”
Quý Hằng Chi bĩu môi: \”Nhà đầu tư rút vốn, không quay phim nữa.\”
Tiêu Chiến cau mày, \”Không phải kí hợp đồng rồi sao? Nói rút vốn là rút vốn được à?\”
Quý Hằng Chi cũng không giấu giếm: \”Tối hôm qua nữ chính bị dính scandal, nhà đầu tư liền tìm cớ để từ chối quay phim. Thật ra họ thấy bọn em đều là diễn viên tuyến mười tám, cảm thấy bộ phim này không hot được, cho nên rút vốn để ngăn ngừa tổn hại.\”
Tiêu Chiến trầm mặc một lát, lại hỏi: \”Hay là em nghe lời chú Quý, tham gia kì thi công chức đi. Có chú ấy giúp đỡ, tình hình cũng tốt hơn nhiều so với làm việc trong ngành giải trí.\”
\”Em không muốn, ca hát nhảy múa là mơ ước của em.\” Quý Hằng Chi nói xong lại than thở, \”Anh Chiến, anh chính là quá nghe lời, từ nhỏ đã ngoan ngoãn. Cha em luôn lấy anh làm mục tiêu, cho nên mới cảm thấy em càng ngày càng không đáng tin cậy.\”
Nghe cậu nói như vậy, Tiêu Chiến cười khổ nói: \”Anh cũng không đáng tin đâu, thậm chí còn chưa học đại học.\”
\”Anh đừng nói như vậy. Anh bị thương nặng như thế, có thể từ trên giường bệnh đi xuống đã là kỳ tích rồi! Ba em nói anh nằm trên giường bốn năm, kiên trì phục hồi ba năm mới có thể khôi phục được như bây giờ, lại trách em không có nghị lực! Còn nữa, em ở trong giới cũng nhận được tin tức, tranh minh hoạ của anh đã được đề cử Oscar cách đây không lâu, quá giỏi, quá trâu bò!\” Quý Hằng Chi nói đến đây còn giơ ngón tay cái lên, trên mặt rõ ràng là ngưỡng mộ.
Tiêu Chiến bị cậu chọc cười. Quý Hằng Chi từ nhỏ đã nghịch ngợm. Tính cách của cậu, nói tốt thì là hoạt bát, nói khó nghe chính là ngông cuồng, chuyện gì đã nhận định thì người khác nói sao cũng vô dụng.
Nhưng mà bây giờ chủ nhà đã trở lại, anh tiếp tục sống ở đây cũng không thích hợp lắm. Tuy rằng bọn họ quen biết nhau từ nhỏ, nhưng dù sao quan hệ này cũng dựa trên tình bạn của thế hệ trước, hai người thực ra không quá thân thiết.