Bị Ba Ba Nuôi Cưỡng Chế Làm Lớn Bụng – Ngoại truyện 2 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

Bị Ba Ba Nuôi Cưỡng Chế Làm Lớn Bụng - Ngoại truyện 2

Chu Lương mỗi ngày bồi Sở Tinh đọc sách viết chữ, vì cậu mà kể chuyện xưa, dẫn cậu đi chơi, nuôi dưỡng cậu thành bộ dáng mà chính mình thích.

Xuân đi thu tới, Sở Tinh đã mười sáu tuổi, tiểu thiếu gia ngày xưa đáng yêu, khi trưởng thành lại là thiếu niên ôn nhuận như ngọc, không ít trái tim của thiếu nữ đều lặng lẽ đặt ở trên người cậu, mà Sở Tinh lại hồn nhiên không biết.

Một ngày, Chu Lương đi tới hoa viên tìm cậu, thấy cậu đang nói chuyện với một thị nữ, nữ tử kia ăn mặc váy lụa đào hồng, dáng người thon thả mảnh khảnh, trên khuôn mặt xinh đẹp phấn hồng có một chút thẹn thùng, nhân diện đào hoa, không biết đang nói gì đó với Sở Tinh, nói chuyện rất là vui vẻ, tươi cười đến đôi mắt đều cong.

Nam nhân áp xuống cảm xúc không vui, mặt không biểu tình mà đi qua. Nhìn thấy hắn đã đến, đôi mắt Sở Tinh lập tức liền sáng, cậu chạy về phía hắn, nhào vào trong lòng ngực hắn, đầu ở ngực ấm áp của nam nhân mà cọ cọ, “Chu Lương, ngươi đi đâu vậy, ta chờ ngươi đã nửa ngày!”

Làm nũng tựa như oán giận, làm tâm tình hắn hơi tê dịa, vòng lấy eo thiếu niên, Chu Lương lạnh băng mà nhìn nữ hài kia, ôn nhu mà nói với người trong lồng ngực: “Ngoan nào, ngươi chơi đùa nên đã mệt mỏi rồi, ta mang ngươi đi nghỉ ngơi.”

Chu Lương ở trong lòng biểu tình hoảng sợ của thị nữ, ôm thiếu niên đi rồi.

Qua mấy ngày, thị nữ kia đã bị đuổi đi, nguyên do đã không tuân thủ quy củ, sau khi Sở Tinh biết, còn có chút tiếc nuối, nhưng mà có một việc làm cậu bối rối, cậu đã tới tuổi cần phải thành thân rồi, phụ thân đã nói rất nhiều lần với cậu, muốn cậu tìm một nữ hài tử ôn nhu thiện lương, chiếu cố cậu thật tốt, mỗi lần phụ thân nói những lời này, ngữ khí đều lộ ra thương tâm, luôn nói xin lỗi mẫu thân của cậu vì đã không có chiếu cố cậu thật tốt.

Chính là, cậu không muốn cưới một nữ hài tử, sau khi cưới nữ hài tử, liền không có biện pháp cùng Chu Lương ngốc cùng nhau, rốt cuộc sẽ không có ai bồi cậu ngủ, kể chuyện xưa cho cậu nghe, dẫn cậu đi ăn điểm tâm, không muốn, không muốn tách khỏi Chu Lương, nếu muốn cưới, vậy người cậu muốn cưới cũng là Chu Lương.

Âm thầm hạ quyết tâm, Sở Tinh dẫn Chu Lương, đi trên đường mua một khối ngọc bội nhất dương, viên ngọc được tạo thành hình bán nguyệt, trong suốt như pha lê, tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt thật cẩn thận mà cất nó đi, Chu Lương sướng mà về nhà.

Sau khi trao đổi hôn sự thất bại lần thứ tư, phụ thân mất mát mà đau thương nằm liệt ở trên ghế, ông thở dài, lại nhìn Sở Tinh, nước mắt rơi xuống, nhìn phụ thân như vậy, Sở Tinh hoảng loạn không thôi, phụ thân lại nói: “Sở Tinh, con trở về trước đi.”

Đành phải trở lại phòng ngủ, rầu rĩ không vui mà ngồi trên giường, lúc Chu Lương tiến vào, chính là nhìn thấy bộ dáng này, tiểu thiếu gia không cao hứng, chẳng lẽ cậu thích thị nữ kia.

Sở Tinh thấy hắn tiến vào, kéo hắn ngồi xuống, rầu rĩ mà nói:  “Chu Lương, phụ thân bởi vì hôn sự của ta mà rất thương tâm, nhưng mà ta chính là không thích những nữ hài tử đó.”

Chu Lương bất động thanh sắc: “Vậy ngươi thích ai?”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.