[Bhtt][Tự Viết][Abo] Ôn Nhu Bảo Hộ – chương 68- bị chinh phục (H) – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 9 lượt xem
  • 3 tháng trước
// qc

[Bhtt][Tự Viết][Abo] Ôn Nhu Bảo Hộ - chương 68- bị chinh phục (H)

Lãnh Ngọc Cẩn áp thân mình xuống người Ôn Ngữ, dùng hai tay tóm lấy hai tay Ôn Ngữ đặt qua hai bên, mắt phượng u ám đi hơn nửa.

Nàng thổi nhẹ một hơi vào cổ Ôn Ngữ, tức thì Ôn Ngữ nổi lên phản ứng, da thịt run rẩy, mà thở dốc cũng ồ ồ thấy rõ. Ngữ khí Lãnh Ngọc Cẩn rất chậm, rất câu nhân, nhưng đặc biệt rõ ràng: \”Thoải mái sao?\”

Ôn Ngữ đương nhiên nghe được lời Lãnh Ngọc Cẩn, thần trí đã tan rã, không tìm ra được lời nào để trả lời. Đáp lại, nàng chỉ cọ cả hai chân mình eo Lãnh Ngọc Cẩn. Như thể thúc giục nàng ấy mau chóng một chút.

Lãnh Ngọc Cẩn cười nhạt, nàng mò mẫn xuống bụng Ôn Ngữ. Đầu ngón tay tinh xảo dừng ở bụng dưới nàng, không nặng nhẹ xoa nắn. Ôn Ngữ cong người lên, áp sát hết da thịt vào lòng bàn tay đối phương, môi tràn ra thở dốc xen lẫn thư sướng.

\”Haaa… Thị… thị trưởng a…\”

Lãnh Ngọc Cẩn không đáp lời Ôn Ngữ được, bởi nàng cũng không nghe rõ Ôn Ngữ đang gọi mình. Trong đầu nàng hiện tại chỉ có tiếng kêu gào, điên cuồng thúc giục nàng chiếm đoạt Ôn Ngữ. Khi linh hồn Ôn Ngữ đã có tiêu kí của nàng, nàng còn sợ nàng ấy có thể chạy đi đâu hay sao.

Lãnh Ngọc Cẩn tiến xuống hoa viên ẩm ướt, động tác nàng lưu loát mà dứt khoát. Mang theo một cỗ làm chủ hết thảy mọi chuyện.

Hoa viên kia như vừa chịu cơn mưa phùng đầu xuân mà ướt át. Cánh hoa run run thẹn thùng, như thể sợ hãi nàng chạm vào mà co rụt liên tục. Lãnh Ngọc Cẩn đáy mắt càng thêm tối. Không cho nàng chạm, nàng càng muốn chạm!!

Vậy nên Lãnh Ngọc Cẩn dùng ngón cái cùng ngón áp út không nặng nhẹ xoa nắm cánh hoa mềm mại kia. Ôn Ngữ bị hành động đột ngột của nàng làm sợ. Xấu hổ ôm chặt lấy nàng, vùi đầu vào hõm vai nàng như ốc sên giấu mình vào vỏ.

Lãnh Ngọc Cẩn thấy vậy thì cúi đầu, dùng chóp mũi ngửi ngửi quanh cổ Ôn Ngữ. Vừa vặn, tuyến thể sau cổ ấy đã bại lộ trước mắt màng. Miệng tuyến thể bành trướng, nhu nộn như vậy, thật như một thứ trái cây giòn ngọt chờ nàng nhấm nháp.

Lãnh Ngọc Cẩn thè lưỡi liếm liếm vai Ôn Ngữ, như trấn an nàng. Hầu hết alpha lúc lên giường, đều rất thích cọ xát, vuốt ve và liếm láp bạn tình mình. Đơn giản, đây là bạn tình, nhưng cũng như một phần cơ thể alpha, alpha sẽ ra sức bảo hộ vì nòi giống. Mà hơn nữa, làm vậy cũng để omega cảm thấy được thương yêu.

Ôn Ngữ rên nhẹ, thở dài như thể khó chịu, thực chất nàng đang rất hưởng thụ.

Ngón giữa của Lãnh Ngọc Cẩn trượt xuống khe hở đóa hoa, nhẹ nhàng lên xuống. Nàng không vào sâu, nhưng bao đâu đã đủ làm vỡ bờ đê, làm nước ngọt thoát khỏi khe suối. Chợt, Lãnh Ngọc Cẩn phát hiện ra một điểm nho nhỏ trồi lên ở đỉnh khe suối.

Này là nụ hoa sao? Hẳn nó cũng cần nở nhỉ?

Vậy nên Lãnh Ngọc Cẩn định làm như đã làm, tụt người định xuống dưới quan sát nụ hoa mới lạ. Nhưng Ôn Ngữ cản nàng, nàng ấy dùng cả hai tay hai chân quấn chặt nàng, không cho nàng di chuyển nữa. Đầu nàng ấy tựa vào vai nàng, tràn ra tiếng rên rỉ vào tai nàng.

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.