[Bhtt][Tự Viết][Abo] Ôn Nhu Bảo Hộ – chương 58- sóng ngầm – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 9 lượt xem
  • 3 tháng trước

[Bhtt][Tự Viết][Abo] Ôn Nhu Bảo Hộ - chương 58- sóng ngầm

Nghe Lương Ẩn nói như vậy, Ôn Ngữ đương nhiên nghe ra ý định mời nhảy không nhượng bộ của đối phương. Nhất thời nàng lại khó xử, nội tâm vô thức sản sinh bài xích, nhưng lại nể nang mặt mũi mà không biết từ chối làm sao.

Cuối cùng, Lãnh Ngọc Cẩn lại lên tiếng thay Ôn Ngữ: \”Trợ lý tôi nhảy từ nãy giờ đã mệt, cô còn không định buông tha?\”

Ôn Ngữ nghe vậy liền phối hợp bày ra dáng vẻ hối lỗi với Lương Ẩn. Ý tứ từ chối khéo léo.

Lương Ẩn đương nhiên biết Lãnh Ngọc Cẩn đang cố tình \”chia rẽ\” nàng cùng Ôn Ngữ. Nhưng nàng nhìn ra né tránh của Ôn Ngữ, đôi khi cứng rắn ép buộc với omega thì thực không phải. Vậy nên nàng cười nói: \”Ngữ, xem em kìa, chị sao có thể ép uổng em đây. Như vậy là chị rất không phong độ đâu. Nhảy nãy giờ có mệt lắm không? Hay chị đi lấy chút nước cho em?\”

Lương Ẩn ôn nhu tri kỉ như vậy, đúng là làm tâm tư mềm yếu của omega thổn thức. Ôn Ngữ cũng thấy vậy, dù sau này ai là hoàng phi của Lương Ẩn, hẳn đối phương đã rất có phúc khí lớn.

Đôi bên nói với lời khách khí với nhau, công chúa Cát San cũng có mặt tiếp chuyện vài câu.

12 giờ 20 phút, yến tiệc kết thúc. Các nguyên thủ lần lướt ra về.

2 giờ sáng, Ôn Ngữ về đến khách sạn của mình. Nàng đơn giản tắm rửa xong là 2 giờ 30 phút. Nàng nhận được tin nhắn của thị trưởng, ngài ấy nói nàng cứ nghỉ ngơi, 3 giờ chiều mai các nàng sẽ lên phi cơ về A thị.

Ôn Ngữ để lại hồi âm đáp ứng, xong rồi, nàng lại lên giường. Đều một ngày mệt mỏi, rất nhanh thì nàng thiếp đi.

3 giờ chiều hôm sau, Ôn Ngữ cùng Lãnh Ngọc Cẩn dùng máy bay riêng về A thị. Đúng 9 giờ 30 phút, các nàng hạ cánh dưới nóc nhà tòa thị chính.

\”Tôi đưa em về nhà, em bắt đầy kỳ nghỉ đông được rồi.\” Lãnh Ngọc Cẩn ôn nhu nói.

Thời tiết cận kề giao năm thì hàn khí càng dày đặc, với thân thể nhu nhược của omega, quả thật không phù hợp với việc ra ngoài. Vậy nên thời gian nghỉ đông của omega thường diễn ra sớm hơn alpha.

11 giờ, Lãnh Ngọc Cẩn đưa Ôn Ngữ về đến hộ chung cư. Dặn dò Ôn Ngữ nghỉ ngơi tốt thì nàng về trước.

Vì đã nghỉ đông, Ôn Ngữ cũng tranh thủ về thăm mẹ. Sáng hôm sau, nàng về nhà, trước đó mấy hôm, nàng đã báo trước với mẹ.

Điều làm Ôn Ngữ không ngờ chính là lúc nàng về đến Tứ hợp viện của Ôn gia thì lại trông thấy Lục Phàm đang chỉ huy vài người làm công sửa lại cổng nhà và vài vật dụng linh tinh khác. Cận kề Tết Nguyên đán, chắc là đang dọn dẹp nhà cửa cũng nên.

Ôn Ngữ dừng chân, mày đẹp khẽ nhăn nhìn cảnh đó, hắn ta vì sao lại ở chỗ này. Lục Phàm thấy vậy lại bảo mấy người kia dừng tay. Cười nói với Ôn Ngữ: \”Ôn tiểu thư đã về, mau chút vào trong, tôi còn tiếp tục sửa cổng.\”

Ôn Ngữ lạnh nhạt nói: \”Lục tiên sinh hảo, làm sao tiên sinh ở đây?\”

Nàng không quá thích chuyện này, dù sao nàng không thiếu tiền đến mức nhờ người ngoài đến sửa sang nhà cửa hộ. Huống hồ, đây là động thái gì chứ? Hắn ta đã xem Ôn gia là chỗ của mình sao.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.