Sau khi edit bộ Tác Dụng Chậm thì bộ thứ 3 mình định edit là thể loại điền văn hay mạt thế gì đó. Trong lúc tìm truyện thì đọc tới một bộ mạt thế của tác giả, nhưng đọc vài chương lại không hợp gu nên mình đi ra. Sau đó lại thấy những bộ khác của tác giả và bị hấp dẫn bởi bìa và tên truyện của Tục Mệnh. Đọc thử vài chương thì bị lọt hố :))
Khi bắt đầu edit bộ này cảm thấy khá dài và khó hơn 2 bộ trước mình edit, cũng muốn mong mau chóng edit hoàn. Nhưng edit đến chương cuối lại rất luyến tiếc, muốn truyện thật dài hơn nữa :((
Dù không muốn kết thúc nhưng rốt cuộc cũng phải kết thúc. Cảm ơn mn đã đọc đến đây, đặc biệt là cảm ơn những bạn đã theo mình từ những chương đầu tiên cho đến chương cuối cùng này, cũng như đã vote và cmt nhiệt tình :>
Hẹn gặp lại mn trong một bộ truyện khác, có thể cũng sẽ là truyện của tác giả Nhất Thiên Bát Bôi Thủy. Cuối cùng, chúc mn năm mới sức khỏe, vui vẻ, hạnh phúc :3
Edit hoàn: 29/07/2022
Đăng hoàn: 21/01/2023
======================
Dưới đây là mình edit 2 bình luận dài và hay nhất của độc giả bên Trung về bộ truyện này cho mn cùng xem!
Tôm rang bóc vỏ bình luận: 《 Tục Mệnh》 thời gian: 2021-10-18 20:21:03 chương: 142
Tựa như một vở kịch sân khấu
Xem từ 《 Niệm Niệm 》 đến 《 Đại Yêu 》, có thể cảm nhận được một số sở thích nhỏ cùng sự tiến bộ của tác giả.
Toàn truyện ngay từ đầu cho người đọc cảm giác như đấu đá trong phủ trạch, sau đó chuyển sang khuynh hướng phim cổ trang. Tiết tấu không gian thay đổi được khống chế thật sự thoải mái, tình tiết trong truyện tiến dần lên không ngừng theo thứ tự làm người đọc tiếp thu hiệu quả, bất tri bất giác, sẽ khiến ta tin tưởng trong một thế giới như vậy, người cùng vật đều là sống động.
Nhưng cảm giác được tác giả đã tốn nhiều tâm huyết để thiết kế từng phần của vở kịch, từng phần tạo thành cầu nối giữa giai đoạn trước và giai đoạn sau, từng người đều có nhiệm vụ tạo hình nhân vật cùng cung cấp manh mối cho người đọc, sau khi xem xong là có thể biết bọn họ đã hoàn thành nhiệm vụ của mình thực thuận lợi, sẽ không có cảm giác bị cắt đứt quá mạnh, trong quá trình đọc cũng không cảm thấy như mình đang chuyển từ câu chuyện này sang câu chuyện khác.
Ta vô cùng thích cách xây dựng lời thoại của nhân vật giống như một vở kịch sân khấu nhỏ, hoặc là nói ta cả gan đánh giá toàn bộ truyện cho ta cảm giác rất giống một vở kịch sân khấu, quy mô không quá lớn, nhưng mỗi cảnh vật xuất hiện đều có tồn tại giá trị, khi đọc không chỉ có thể phát ra lời khen ngợi \”Thật đáng yêu\”, mà còn thêm vài câu \”Wow, ý tưởng thật tốt a\”, giống như cuốc đất tìm thấy được một kho báu.
Đối với hình tượng của vai phụ cũng để lại ấn tượng sâu sắc, những người mang ý xấu trong lòng của Dung phủ, ba nha đầu trung thành thân thiết với cô nương nhà mình, tiểu lột da chấp nhất với bộ da mới, mọi người ở Hoàng Thành tốt bụng, gánh hát che giấu bí mật nhỏ, Kiêu Linh Mặc đáng thương lụy tình, hai linh hồn trong bình dưỡng hồn, mèo yêu…… Từng người đều nhập tâm vào vai diễn của mình nhưng lại có sự thúc đẩy rõ ràng cho mạch truyện chính.


