Nguyễn Nguyễn ngơ ngẩn, sắc mặt tái nhợt nhìn Thi Nhiên: \”Có, có ý gì?\”
Cô đang nghi ngờ chính mình?
Thi Nhiên \”phụt\” cười: \”Đùa chút thôi.\”
\”Đội cảnh sát đương nhiên là thăm dò qua cô, mới giao nhiệm vụ cho cô, không phải sao?\”
Cô không chút để ý nói, nhìn về phía mặt trời phía chân trời, đây sẽ là một ngày nắng ngàn dặm không mây.
Nguyễn Nguyễn thở phào nhẹ nhõm, ngập ngừng nói: \”Đừng dọa người nữa.\”
Nhưng Thi Nhiên cảm thấy dọa nàng thật sự thú vị, giật mình, mềm nhũn, giống như con mèo.
Hai người đều mang tâm tư kề vai không nói gì, cuối cùng vẫn là Nguyễn Nguyễn hỏi: \”Cô nói Tân Thần khiến cô nghĩ tới cái gì, là lời cô ấy vừa nói, chỗ nào có sơ hở sao?\”
Thi Nhiên nheo mắt: \”Không phải vừa rồi, là lúc trước.\”
\”Hả?\”
Đáy mắt Thi Nhiên mang theo nụ cười: \”Đi vào hỏi một chút.\”
\”Hello.\” Cô vẫn rất thả lỏng đi vào, nếu không biết trên lầu có huyết án, giống như chỉ là một ngày chủ nhật muốn mua bánh quẩy.
Ba quả cà tím hữu khí vô lực, đều tự ôm gối nhìn cô.
Vẫn thần thái sáng láng như vậy, tiếp nhận huấn luyện thể lực của đội cảnh sát chính là không giống nhau.
Thi Nhiên lại ngồi xuống bàn trà đối diện, đây là kiểm tra tới giờ không biết lần thứ mấy, nhưng mỗi một lần động tác này đều tăng thêm một lần áp lực, ngồi đối diện ba ánh mắt nhảy dựng.
\”Bây giờ là,\” Thi Nhiên liếc nhìn di động, \”8 giờ 29 phút.\”
\”9 giờ, phòng của các cô có thể kiểm tra xong, các cô có thể thu dọn đồ đạc, đến Cục Cảnh sát kiểm tra đối chiếu tình hình, ký tên, sau đó xem cảnh sát sắp xếp.\”
\”Ở chung lâu như vậy, lớn nhỏ cũng coi như là bạn, sắp chia tay rồi, tâm sự một chút đi.\”
Cuối cùng cô vẫn cầm lấy trái quýt trong đĩa, ngón cái ấn một cái bắt đầu bóc.
Mùi thơm ngát của chất lỏng giống như hạt rất nhỏ, toả ra trong không khí, Thi Nhiên hít hít mũi, chậm rãi lột vỏ, bóc từng lớp từng lớp vỏ xuống.
\”Có một vấn đề, tôi rất tò mò, giống như Tân Thần.\” Cô nhìn chăm chú vào trái quýt, ngẩng đầu nhìn Chung Ý cười một cái, \”Nói thật, tôi không phải rất hiểu về lesbian, vẫn là trước khi tham gia chương trình mới bổ sung một chút kiến thức.\”
\”Cô muốn hỏi cái gì?\” Chung Ý mệt mỏi không chịu được, nói chuyện giống như đang thở dài.
\”Cô ngàn dặm về nước truy thê hỏa táng tràng, lại luôn mang theo bao ngón tay bên mình, hơn nữa cô và Hạ Ninh Khê ở chung,\” lột xong một cái, Thi Nhiên lại tỉ mỉ mà lột sơ trên múi quýt, \”Cô hẳn là công nhỉ?\”
Cô bỏ một miếng quýt vào miệng, vừa nhai vừa tò mò hỏi.
Chung Ý dùng ánh mắt thanh quý nhìn cô, ngầm thừa nhận chuyện này.
Quýt rất ngọt, Thi Nhiên có chút bất ngờ nhướng mày, gật đầu với Chung Ý, nuốt xuống, lại hỏi: \”Nhưng cô nói, trên bao ngón tay chỉ có… của cô… ừm…\”