[Bhtt][Edit] Gameshow Tình Yêu- Thất Tiểu Hoàng Thúc – Chương 4 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

[Bhtt][Edit] Gameshow Tình Yêu- Thất Tiểu Hoàng Thúc - Chương 4

10 giờ sáng, ngày 14 tháng 9.

Người đầu tiên xuất hiện trong phòng khách là Tống Hiệu Hiệu, tìm một cốc sữa chua trong tủ lạnh và uống nó với ống hút. Ngôn Thi còn ngái ngủ xuống lầu, chào hỏi cô ấy, Tống Hiệu Hiệu cười híp mắt: \”Chuyển khoản cho tôi.\”

\”?\”

\”Hai miếng dùng ban đêm, hai miếng dùng hàng ngày, tính cô 10 tệ đi.\”

\”Không phải tôi dùng.\”

\”Nhưng cô bảo tôi tìm.\”

Đang nói chuyện, Cam Nguyễn và Tân Thần cũng tới, kéo ghế ngồi xuống, Cam Nguyễn thèm sữa chua của Tống Hiệu Hiệu, cũng vào tủ lạnh lấy, còn lấy cho những người khác một hộp. Ngôn Thi liếc nàng một cái: \”Cô có thể uống?\”

Cam Nguyễn ngủ có chút mơ hồ: \”Hả?\”

\”Không phải cô tới cái kia sao?\” Tống Hiệu Hiệu nhắc nhở nàng.

\”À…\” Cam Nguyễn bừng tỉnh, đỏ mặt, \”Quên mất.\”

Tân Thần chớp mắt: \”Tối hôm qua đã xảy ra chuyện gì vậy? Sao tôi không biết?\”

\”Không có gì.\” Cam Nguyễn rút khăn giấy lau bàn.

Tân Thần nghiêng đầu suy nghĩ, chăm chú nhìn họ, không nói gì.

Vừa mới chuẩn bị nhận thẻ nhiệm vụ, lại nghe thấy ngoài cửa có tiếng động, bốn người theo tiếng nhìn lại, trước tiên thấy được một cái vali hành lý màu xám đen, được người dùng bàn tay thon dài trắng nõn đẩy, nhẹ nhàng trượt vào, sau đó là người phía sau đứng thẳng dậy.

Cao gầy, xinh đẹp, khí chất mười phần lại mang theo thanh tú xinh đẹp, người bên cạnh cũng không kém chút nào, nếu dịu dàng có cấp bậc, cô ấy không thể nghi ngờ là cấp bậc cao cấp nhất, toàn thân giống như vầng sáng nhàn nhạt.

\”Hello.\” Hai người đẩy hai vali tới.

Bốn người đứng lên, hút ống hút quan sát hai người, nhiệt tình chào hỏi.

\”Tôi là Chung Ý.\” Vị thanh quý kia cười cười, nói.

Bên cạnh mở miệng, giọng nói cũng mang theo vầng sáng: \”Chào mọi người, tôi tên Hạ Nịnh Khê, nịnh trong quả chanh, khê trong suối nước.\”

Cô nàng nói chuyện rất nhẹ nhàng, nụ cười cũng vậy, đáy mắt phảng phất có nước xuân đang lay động.

\”Mẹ ơi,\” Tống Hiệu Hiệu ngồi xuống sô pha, \”Cấp bậc Vương tạc.\”

\”Ăn cơm chưa?\” Cam Nguyễn rụt rè hỏi.

Chung Ý đánh giá cô liếc nhìn một cái: \”Ăn rồi, mọi người thì sao?\”

\”Ăn rồi.\” Ngôn Thi nói.

\”Hả? Chúng tôi ăn chưa?\” Tân Thần mờ mịt.

\”Xin lỗi,\” Ngôn Thi ôm cánh tay, cười, \”Quên mất.\”

Cam Nguyễn liếc cô một cái, nhỏ giọng nói: \”Cái này mà cũng có thể quên à?\”

\”Ừ,\” Ngôn Thi tỉnh bơ, trừng mắt nhìn, \”Tối qua tôi cũng nghĩ, cái này mà cũng có thể quên à?\”

Quên kỳ sinh lý, nửa đêm đến gõ cửa.

Cam Nguyễn muốn nói lại thôi ngậm miệng lại, đỏ mặt cúi đầu.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.