Nghe thấy lời Mễ Lâu khiến Mạnh Hiểu Dư sợ ngây người. Tình huống hiện tại là như thế nào? Chẳng lẽ bản thân mình có bàn tay vàng sao? Không lẽ đại thần xuyên không đều chuẩn bị kỹ năng cho mỗi một vị xuyên không? Phải biết rằng tế bào vận động của Mạnh Hiểu Dư không tốt lắm, trừ lúc nhỏ bởi vì thân thể không tốt nên bị gia gia nhà mình buộc học Thái Cực quyền, Thái Cực Kiếm còn có Tẩy Tủy Dịch Cân Kinh của Thiếu Lâm Tự. Trừ môn thể thao cường thân kiện thể chậm rì rì này. (Đối với nàng Thái Cực quyền, Thái Cực Kiếm, Tẩy Tủy Dịch đều là môn thể thao chậm rì rì. Hỏi nàng vì sao lại nghĩ vậy? Đáp án đơn giản chính là gia gia nói). Còn những loại vận động khác đều rối tinh rối mù. Dựa theo cách nói của lão nhân, thân thủ của mình có tư chất vô cùng thích hợp để học võ. Đó có phải đại biểu mình có thể rất nhanh sẽ trở thành cao thủ võ lâm? Nghĩ đến bản thân rất nhanh sẽ trở thành cao thủ võ lâm, Mạnh Hiểu Dư đã hưng phấn không thôi.
Bên này Mạnh Hiểu Dư cười không khép miệng được, bên kia tỷ muội Hàn Như Băng hơi kinh ngạc. Lời vừa rồi Mễ Lâu nói các nàng đều nghe thấy, không nghĩ đến tiểu gia hỏa kia vậy mà lại có tư chất tốt như vậy.
\”Sư phụ hiện tại có thể dạy ta khinh công không?\” Mạnh Hiểu Dư chờ mong nhìn Mễ Lâu. Đợi hồi lâu không thấy Mễ Lâu đáp ứng, nàng lại nói: \”Sư phụ, ông nội ta từ nhỏ nói ta. Dù cho ngươi ăn rất nhiều trong bữa cũng không có khả năng sẽ lập tức béo lên. Cho nên sư phụ dù ngươi võ công lợi hại đến đâu, tư chất ta tốt đến nhường nào. Ngươi cũng không thể ngay lập tức biến ta thành võ lâm cao thủ! Giang hồ hiểm ác, sư phụ ngươi hành tẩu giang hồ nhiều năm như vậy hẳn rất rõ ràng. Trên giang hồ, nhiều người võ công cao như vậy, lỡ như một ngày nào đó có người thấy ta không vừa mắt muốn giết ta nhưng ta cơ bản không có kỹ năng bảo mệnh, như vậy không cần đợi đến khi trở thành cao thủ võ lâm, ta đã chết trước rồi. Nếu là như vậy, sư phụ, ngươi muốn nơi nào tìm được một đồ đệ có tư chất tốt như ta?\” Nói xong, nước mắt nàng lưng tròng nhìn Mễ Lâu.
Nhìn ánh mắt vô cùng đáng thương của Mạnh Hiểu Dư, nghĩ đến lời nàng vừa nói. Hắn cảm thấy nàng nói có đạo lý, giang hồ hiểm ác, cao thủ lại nhiều mà Mạnh Hiểu Dư cũng không có khả năng lập tức trở thành cao thủ. Hơn nữa dù nàng có thể lập tức trở thành cao thủ nhưng thiên ngoại hữu thiên nhân ngoại hữu nhân, ai có thể bảo đảm đồ đệ ngoan nhất định có thể đánh bại những cao thủ võ lâm đó? Nghĩ đến đây Mễ Lâu quyết định, hắn muốn ngoài \”Trảm Phong Đao Pháp\” kiêu ngạo nhất của mình thì dạy thêm kinh công \”Ngự Phong Bước\” cho nàng. Thật ra Mễ Lâu ngoài tuyệt kỹ thành danh \”Trảm Phong Đao Pháp\” thì còn hai tuyệt kỹ rất lợi hại, trong đó là khinh công \”Ngự Phong Bước\”.
\”Đồ đệ ngoan ngươi nói rất có đạo lý, lão nhân ta dạy ngươi một tuyệt kỹ khác \”Ngự Phong Bước\”.
\”\”Ngự Phong Bước\”? Là khinh công rất lợi hại sao?\” Mạnh Hiểu Dư chớp mắt hỏi.
\”Đương nhiên, đây là một tuyệt kỹ rất lợi khác của lão nhân!\” Mễ Lâu kiêu ngạo nói.
\”Nếu vậy lúc ngươi nói về tuyệt kỹ lợi hại nhất vì sao lại không dạy ta?\” Mạnh Hiểu Dư tức giận nói.
\”Kia không phải bởi vì ngươi nói học khinh công chỉ vì chạy trốn sao.\” Mễ Lâu có chút ngượng ngùng nói.
\”Vậy hiện tại ngươi nghĩ thông suốt?\” Mạnh Hiểu Dư chế nhạo nói.


