Editor: Callmenhinhoi
———–
Hôm nay buổi họp kéo dài khá lâu, mọi người đều rất tập trung. Tề Tranh thu được không ít thông tin mà trước đây không tìm thấy trong các tài liệu.
Nàng cũng có dịp tận mắt chứng kiến trạng thái làm việc của Thẩm Chi Băng. Ban đầu, nàng nghĩ rằng Thẩm tổng chỉ đơn giản lắng nghe báo cáo rồi đưa ra ý kiến, nhưng không ngờ cô lại nắm rõ tiến độ của từng hạng mục trong nhóm như lòng bàn tay. Mà đây chẳng qua chỉ là một trong số rất nhiều dự án mà cô đang quản lý. Tề Tranh không khỏi thầm khâm phục năng lực của Thẩm Chi Băng.
Ngoài Thẩm Chi Băng, thư ký trưởng Vân Phỉ và thư ký phó cũng rất chuyên nghiệp. Trong lòng, Tề Tranh thử trả lời một vài câu hỏi mà Thẩm Chi Băng đã đưa ra, nhưng nàng luôn cảm thấy mình vẫn còn kém một chút. Nhìn các thành viên trong nhóm căng thẳng đến mức đổ mồ hôi khi bị Thẩm tổng chất vấn, nàng bất giác cảm thấy bản thân không phải là người khổ sở nhất.
Tề Tranh cúi đầu, khẽ cười vài tiếng, bỗng nhiên cảm nhận được một ánh mắt lướt qua người mình. Nàng ngẩng đầu lên, nhưng Thẩm Chi Băng vẫn chăm chú lắng nghe báo cáo, không hề tỏ ra mất tập trung.
Vân Phỉ lần đầu tiên gặp trực tiếp Tề Tranh. Dù không rõ quan hệ giữa nàng và Thẩm tổng là gì, cô vẫn giữ thái độ cẩn thận.
Ngày hôm qua, Thẩm tổng vừa từ chối đề xuất của Thẩm Khải Tinh và giữ trống vị trí thư ký trưởng. Dù không nói ra, Vân Phỉ cảm thấy chuyện này chắc chắn có liên quan đến Tề Tranh.
Trong buổi họp, Tề Tranh ngồi lặng lẽ ở một góc, tập trung nghe và thỉnh thoảng ghi chép, gần như không gây chú ý. Vân Phỉ tranh thủ quan sát nàng vài lần. Ban đầu, cô không phát hiện điều gì đặc biệt, cho đến khi vô tình nhìn thấy chiếc lắc tay ẩn dưới áo khoác vest của nàng.
Hóa ra, người mà Thẩm tổng muốn đưa vào, chính là nàng.
Tề Tranh không hề biết rằng Vân Phỉ đang âm thầm quan sát mình. Nàng chỉ biết rằng buổi họp hôm nay đã giúp mình học được rất nhiều.
Sau khi kết thúc buổi họp, Thẩm Chi Băng giữ lại tổ trưởng cùng hai giám đốc lâu năm để tiếp tục làm việc. Những người khác có thể ra về.
Đổng Tiếu lái xe đưa Tề Tranh về. Thấy nàng im lặng suốt đường, anh nghĩ nàng bị áp lực sau buổi họp.
\”Lần đầu tham dự cuộc họp cấp cao như vậy phải không? Thật ra ai cũng sẽ căng thẳng trong lần đầu thôi, quen dần sẽ ổn hơn.\” Anh cười nói, thấy Thẩm tổng không phản đối việc Tề Tranh dự thính, liền ngầm hiểu rằng nàng sẽ còn được tham gia trong tương lai.
\”Em không căng thẳng.\”
Tề Tranh nghĩ thầm, nàng và cô ấy sống chung nhà, còn không thấy căng thẳng, thì họp hành có gì mà lo. Nhưng qua buổi họp hôm nay, nàng nhận ra rằng cả Thẩm Chi Băng và nhóm hạng mục đều đang bị các giao dịch khó hiểu của Vĩnh Phong những năm gần đây làm khó.
\”Vậy tại sao nãy giờ cứ ngẩn người? Nói xem, hôm nay em học được gì?\” Đổng Tiếu hạ tốc độ xe vì đường hơi đông, tranh thủ bắt chuyện.


