Editor: Callmenhinhoi
—————
Liên Ngạo chọn địa điểm gặp mặt trang trọng hơn nhiều so với những nơi Lâm Mộc Vân thường lui tới. Hắn hiểu rõ, nếu không phải vì cuộc hẹn diễn ra ở một nơi như thế này, có lẽ Thẩm Chi Băng đã chẳng buồn đến.
Thẩm Chi Băng đến đúng giờ còn Liên Ngạo đã ngồi đó một lúc lâu, ly cà phê trước mặt đã vơi đi một nửa, gương mặt lộ vẻ mệt mỏi.
\”Chắc tôi không đến quá trễ đâu nhỉ.\” Cô ngồi xuống, vừa định gọi phục vụ.
Liên Ngạo lên tiếng trước: \”Anh đã gọi giúp em rồi.\”
Cô nhìn hắn, hắn vẫn nở nụ cười quen thuộc như ngày trước: \”Biết em trước đây thích uống cà phê đen, tôi gọi theo thói quen cũ.\”
Cô gật đầu, lễ phép nói cảm ơn, nhưng vẫn tiếp tục gọi thêm: \”Cho tôi một ly Latte, cảm ơn.\”
Liên Ngạo thoáng sượng sùng nhưng nhanh chóng che giấu, không thể hiện gì nhiều. Chờ đến khi phục vụ mang cà phê ra, hắn mới nhàn nhạt nói: \”Không ngờ ngay cả thói quen uống cà phê của em cũng thay đổi rồi.\”
Giọng điệu của hắn có chút man mác, như thể đang tiếc nuối một điều gì đó đã xa.
Thẩm Chi Băng vẫn bình thản, cô không có ý định ôn lại chuyện cũ với hắn. Quá khứ đã qua thì nên để nó qua, không cần phủ nhận, nhưng cũng chẳng có lý do để nhắc lại.
\”Hôm nay hẹn tôi ra đây, anh muốn nói chuyện gì?\”
Liên Ngạo theo thói quen kéo nhẹ cà vạt – một hành động vô thức mỗi khi hắn căng thẳng. Trước đây, cô từng trêu hắn vì thói quen này. Bây giờ nhìn lại, cô mới nhận ra mình đã chẳng còn nhớ rõ những chuyện đó nữa.
Liên Ngạo cúi mắt, không nhận ra sự thất thần thoáng qua trong ánh mắt cô. Hắn ngập ngừng giây lát rồi nói:
\”Anh chuẩn bị ly hôn với Lâm Mộc Vân.\”
Thẩm Chi Băng có chút bất ngờ. Hắn và Lâm Mộc Vân vốn chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa, hôn nhân của họ tồn tại vì lợi ích gia tộc. Hiện tại, khi ông cụ nhà họ Liên vẫn còn, tranh giành tài sản đang vào giai đoạn căng thẳng nhất, quyết định ly hôn lúc này thật sự rất lạ.
\”Chuyện cá nhân của anh, không cần báo với tôi.\”
Liên Ngạo cười khổ: \”Anh biết, em chẳng còn bận tâm đến những chuyện này nữa. Nhưng năm đó anh đã hứa với em rằng sẽ không bao giờ động vào Lâm Mộc Vân. Anh biết em không tin, nhưng anh thực sự đã giữ lời. Cuộc hôn nhân này kéo dài bao nhiêu năm, anh vẫn giữ vững nguyên tắc của mình.\”
Cô không rõ hắn muốn nói gì, nhưng tiếp tục câu chuyện này cũng chẳng có ý nghĩa.
Liên Ngạo như muốn tận dụng cơ hội hiếm hoi này để nói ra những lời chưa từng có dịp đối diện:
\”Anh biết em đang ở bên Tề Tranh và cũng thật sự không ngờ em lại lựa chọn cô ấy, nhưng… anh cũng chẳng có tư cách để đánh giá.\”
Nghe nhắc đến Tề Tranh, Thẩm Chi Băng thu lại dòng suy nghĩ đang lơ lửng.
\”Hồi đó anh đã chọn sai. Tin nhầm Lâm Mộc Vân và mất đi tất cả, giờ cứ tiếp tục thế này cũng chẳng có ích gì, chi bằng sớm giải thoát thì sẽ tốt cho cả hai.\”