[Bhtt] [Edit] Xuyên Thành Tuyệt Mỹ Tổng Tài Pháo Hôi Thế Thân – Cảnh Tiểu Lục – Chương 13: \”Tôi nghe nói Thế Quần cũng quan tâm tới mảnh đất này.\” – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

[Bhtt] [Edit] Xuyên Thành Tuyệt Mỹ Tổng Tài Pháo Hôi Thế Thân – Cảnh Tiểu Lục - Chương 13: \"Tôi nghe nói Thế Quần cũng quan tâm tới mảnh đất này.\"

Editor: Callmenhinhoi

———–

Thẩm Chi Băng thường đến công ty từ rất sớm. Dù Thẩm Thị quy định bắt đầu làm việc lúc 9 giờ, cô thường có mặt từ 8 giờ rưỡi để xem qua các tài liệu. Hôm nay đã hơn 9 giờ mà cô vẫn chưa xuất hiện. Vân Phỉ gọi điện thoại hỏi thăm và biết được lý do không phải vì vấn đề sức khỏe. Sau đó, cô tiếp tục xử lý công việc như thường.

Ngày hôm qua, nội dung báo cáo trong cuộc họp rất nhiều và quan trọng. Vân Phỉ hiểu rõ Thẩm Chi Băng rất quan tâm đến tình hình chi nhánh, nên đã dành cả đêm để hoàn thành biên bản họp. Khi Thẩm Chi Băng đến công ty, Vân Phỉ lập tức mang tài liệu đến cho cô.

\”Thẩm tổng, biên bản cuộc họp hôm qua tôi đã gửi vào hộp thư của cô.\”

Thẩm Chi Băng gật đầu hài lòng, tiếp tục bước đi. Dáng người cô cao gầy, luôn mang giày cao gót, từng bước đi vững chãi như trên mặt đất bằng phẳng. Với chiều cao và phong thái đó, những người theo đuổi cô nếu không đủ tự tin thường nhanh chóng tự loại mình.

Vân Phỉ đặt hai tập tài liệu lên bàn làm việc của Thẩm Chi Băng rồi nói: \”Đây là bản quy hoạch của khu vực Vĩnh Phong và báo cáo đánh giá giá cả trong ba năm gần đây.\”

Thẩm Chi Băng rất hài lòng với năng lực làm việc của Vân Phỉ. Cô không chỉ hiểu rõ ý của cấp trên mà còn thực hiện nhiệm vụ một cách chính xác, đúng trọng tâm. Thật sự phải thừa nhận rằng Vân Phỉ là một trợ thủ đắc lực.

\”Vất vả cho cô rồi, cảm ơn.\” Thẩm Chi Băng nói.

Vân Phỉ mỉm cười, ra hiệu rằng đó là trách nhiệm của mình. Khi cô đang chuẩn bị rời đi, Thẩm Chi Băng bỗng lên tiếng: \”Chiều nay nếu không có việc quan trọng, cô có thể về sớm nghỉ ngơi. Những việc còn lại giao cho hai người kia là được.\”

\”Hai người kia\” ám chỉ hai trợ lý do chính Vân Phỉ đào tạo. Vân Phỉ khẽ lắc đầu, nói: \”Thẩm tổng, tôi vẫn ổn.\”

Thẩm Chi Băng nhìn Vân Phỉ. Ngoài quầng thâm nhẹ dưới mắt, tinh thần của cô vẫn khá tốt nên cô không ép buộc Vân Phỉ nghỉ phép. Bản thân Thẩm Chi Băng hôm qua cũng đã ngủ một giấc ngon lành, hôm nay trạng thái rất tốt. Tuy nhiên, buổi tối lại có một bữa tiệc quan trọng, nên cô phải giữ sức.

Hôm nay đến gần 10 giờ cô mới có mặt ở công ty. Vì hôm qua không tăng ca, nhiều tài liệu đã chồng chất và cần cô phê duyệt. Sau khi hoàn thành công việc tạm thời, Thẩm Chi Băng mới nhận ra đã quá giờ ăn trưa. Cô bấm điện thoại, và ngay sau đó, Vân Phỉ mang cơm trưa vào.

\”Tôi đã gọi điện cho dì Tâm, chuẩn bị phần ăn thanh đạm cho cô,\” Vân Phỉ nói.

Thẩm Chi Băng không thích bị làm phiền khi đang làm việc, nên dù đã đến giờ ăn, Vân Phỉ vẫn chờ cô gọi thay vì tự ý vào. Nhìn bát cháo hương nhu tinh xảo, Thẩm Chi Băng bất chợt nhớ đến lời của dì Tâm. Thật lạ, tối qua cháo rau do Tề Tranh sắp xếp lại ngon đến bất ngờ.

Thường ngày, cô không ăn những món cháo đơn giản như thế, nhưng tối qua nó như cứu lấy cô trong cơn đau tưởng chừng không thể chịu nổi. Món cháo bình thường ấy lại để lại trong cô cảm giác ấm áp như ánh sáng trong màn đêm.

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.