[Bhtt] [Edit] Trêu Chọc Dâu Tây Vị Tiểu Nãi A – Lạc Tiểu Phái – Chương 82 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

[Bhtt] [Edit] Trêu Chọc Dâu Tây Vị Tiểu Nãi A – Lạc Tiểu Phái - Chương 82

Tần Ức Đồng lên lầu gõ cửa phòng con gái, liền nghe thấy bên trong vọng ra giọng nũng nịu: \”Lâm Nhất Nam, chị mang đồ ăn sáng lên rồi à? Em mệt quá, chị ôm em ăn có được không?\”

Tần Ức Đồng khẽ hắng giọng, rồi mới lên tiếng: \”Không phải Nhất Nam, là mẹ đây. Vừa nãy Nhất Nam nói con bị cảm nhẹ, mẹ vào xem con thế nào.\”

Tần Hướng Tuyết vừa nãy còn đang nằm trên giường với tư thế lười biếng, nghe thấy là mẹ mình thì lập tức hoảng hốt trùm chăn kín mít. Nghĩ lại những gì mình vừa nói, mặt Tần Hướng Tuyết đỏ bừng.

Nàng vừa vội vàng kéo chăn chỉnh tề lại, Tần Ức Đồng đã bước vào. Hai người buổi sáng thường bật hệ thống thông gió, nên mùi tin tức tố trong phòng không quá nồng, nhưng Tần Ức Đồng vẫn ngửi thấy mùi chanh nhè nhẹ. Vậy là tối qua Lâm Nhất Nam đã ngủ cùng Hướng Tuyết nhà cô sao? Con gái cô còn đòi người ta ôm ăn cơm nữa?

Tần Hướng Tuyết hắng giọng, lắp bắp nói: \”Mommy, con không sao ạ, chỉ là hơi cảm thôi, nghỉ ngơi một chút là khỏe lại ạ.\”

Tần Ức Đồng là người từng trải, nhìn tình hình trước mắt đã hiểu rõ cơ bản. Mới ở bên nhau không bao lâu mà hai đứa trẻ đã phát triển đến mức này, vậy cô phải nhanh chóng đi bàn bạc chuyện đính hôn với Thẩm Tiện thôi, không khéo con cái có rồi lại không kịp!

Tần Ức Đồng không lộ vẻ gì, liếc nhìn con gái một cái: \”Con và Nhất Nam còn trẻ, chuyện này cũng phải biết chừng mực, quá thường xuyên mẹ sợ sau này các con lại chán.\”

Tần Hướng Tuyết ngoài mặt ngoan ngoãn gật đầu: \”Con biết rồi mommy.\”

Trong lòng nàng lại nghĩ đến dáng vẻ Lâm Nhất Nam trêu chọc mình, nàng cảm thấy Lâm Nhất Nam rất để bụng chuyện này, căn bản không thể chán được.

Lâm Nhất Nam lúc này cũng đã mang bữa sáng lên, gặp Tần Ức Đồng ngoan ngoãn gọi một tiếng: \”Dì.\”

\”Ừ, hai đứa ăn sáng trước đi, dì xuống nhà trước.\” Tần Ức Đồng cười với hai đứa trẻ, không nói gì thêm liền xuống lầu, lúc đi còn chu đáo giúp hai người đóng cửa phòng lại.

Tần Ức Đồng vừa đi, Tần Hướng Tuyết liền vùi mình vào trong chăn, giờ nàng chỉ hối hận, những lời vừa nãy nàng muốn nũng nịu với Lâm Nhất Nam đều bị mẹ nghe thấy hết rồi.

Lâm Nhất Nam buồn cười đặt khay đầy ắp đồ ăn sáng sang một bên, đưa tay kéo chăn đang trùm kín mít người Tần Hướng Tuyết: \”Hướng Tuyết? Dậy ăn sáng nào.\”

\”Em không ăn, Lâm Nhất Nam em giận chị, ô ô ô, xong đời rồi, em vừa nãy còn tưởng mommy là chị, còn làm nũng nữa, mommy chắc chắn là biết rồi.\” Mặt Tần Hướng Tuyết đỏ như lửa đốt, bị bạn gái làm cho chân mềm nhũn không xuống giường được, còn bị mommy biết nữa, ô ô ô sau này nàng còn mặt mũi nào đối diện với mommy nữa.

Lâm Nhất Nam khẽ cười kéo chăn xuống một chút dỗ dành: \”Ngoan nào, dì là người từng trải, sẽ hiểu cho chúng ta thôi mà, ở bên người mình thích vốn dĩ là không kiềm chế được mà, có gì phải xấu hổ chứ?\”

Tần Hướng Tuyết vừa giận vừa xấu hổ, dứt khoát thò đầu ra khỏi chăn cãi lý với Lâm Nhất Nam: \”Chị đương nhiên không xấu hổ, người không xuống được giường có phải chị đâu.\”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.