[Bhtt] [Edit] Quan Hệ Nuôi Dưỡng – Vân Võng Nhiên – Chương 25: Khai thông – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

[Bhtt] [Edit] Quan Hệ Nuôi Dưỡng – Vân Võng Nhiên - Chương 25: Khai thông

[Bhtt] [Edit] Quan Hệ Nuôi Dưỡng – Vân Võng Nhiên - Chương 25: Khai thông









Bởi vì liên quan đến Cố Thiên Dao nên tâm tình của Giang Hoài Sương lại xuống thấp. Đời người không thể quay lại như lúc ban đầu, nếu Cố Thiên Dao hài lòng với khoảng cách hiện tại giữa hai người, vậy thì mình cũng sẽ không chủ động đánh vỡ.

Con người đều phải trả giá rất nhiều để đổi lấy một chút sự trưởng thành, tuy rằng không biết bây giờ mình đã hoàn toàn trưởng thành chưa. Thế nhưng đã không thể không gánh vác thêm tương lai của một người khác. Giang Hoài Sương đi ra khỏi phòng giáo viên, nhìn về phía xa, thấy trong đình có một thân ảnh nho nhỏ kia liền lên tinh thần đi đến.

Đối với Hứa Đan Lạc mà nói, ngày hôm nay không thể nghi ngờ gì là một ngày cực kỳ đau buồn, không biết cô giáo sẽ nói cái gì với Giang Hoài Sương. Có điều, mấu chốt nhất chính là bản thân mình thật vất vả tạo nên hình tượng đứa trẻ ngoan, lần này đã đổ nát triệt để rồi.

Tuy rằng lúc Giang Hoài Sương đến trường học không có biểu hiện vô cùng tức giận nhưng mình thật sự rất không muốn tưởng tượng đến dáng vẻ thất vọng của chị ấy. Từ khi bị tước đoạt việc nấu cơm, Hứa Đan Lạc cố gắng học tập để Giang Hoài Sương nhìn thấy mình nỗ lực đạt được thành tích tốt. Rất rõ ràng, bởi vì lúc sau xử lý sai lầm, làm hỏng mất sự vui sướng ban đầu khi đạt được thành tích cao, giờ khắc này dư lại chỉ toàn là ảo não.

Giang Hoài Sương nhìn đứa bé trước mặt cúi đầu không biết đang suy nghĩ gì, tiểu loli lại không thèm đếm xỉa đến mình, bất đắc dĩ mở miệng hỏi: \”Đợi rất lâu rồi sao?\”

Ngẩng đầu lên, Hứa Đan Lạc nhìn gương mặt kia cùng với lúc trước vẫn bình tĩnh lặng yên, làm mình không nhìn ra được tâm tình của Giang Hoài Sương vào giờ khắc này. Vì vậy càng buồn bã hơn, ngay cả nói cũng không dám rầm rì một tiếng.

Xung quanh, những đứa trẻ khác tụm năm tụm ba kết bạn hướng về cửa trường học đi ra về, chắc là không đợi bao lâu. Không muốn ở ngoài quá lâu, Giang Hoài Sương cũng không để ý đến Hứa Đan Lạc không trả lời mình, liền nói tiếp: \”Đi thôi, về nhà.\”

Nói xong theo thói quen xoay người rời đi, rồi lại nghĩ đến điều gì mà dừng lại, hướng về phía tiểu loli đang chậm chạp còn chưa rời khỏi ghế, đưa tay ra.

Đầu ngón tay tinh tế trắng nõn đột nhiên xuất hiện ở trước mắt còn có chút mùi hương thảo nhàn nhạt, Hứa Đan Lạc nhất thời có chút không kịp phản ứng. Chẳng lẽ Giang Hoài Sương không tức giận chuyện lần này hay sao, như vậy có thể tính là lấy lòng để Hứa Đan Lạc thụ sủng nhược kinh. May mà vẫn còn tồn tại một tia lý trí làm cho mình ngay lập tức nắm chặt, dựa vào lực của Giang Hoài Sương đứng lên.

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.