[Bhtt] [Edit] Quan Hệ Nuôi Dưỡng – Vân Võng Nhiên – Chương 14: Đáp ứng – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

[Bhtt] [Edit] Quan Hệ Nuôi Dưỡng – Vân Võng Nhiên - Chương 14: Đáp ứng

[Bhtt] [Edit] Quan Hệ Nuôi Dưỡng – Vân Võng Nhiên - Chương 14: Đáp ứng









Bước đầu tiên –  từ trước đến nay bất kể là dưới tình huống nào đều là vấn đề làm cho người ta thật khó xử. Vì thế khi Hứa Đan Lạc mở cửa phòng nhìn Giang Hoài Sương ở cách đó không xa đang nhàn nhã cầm chén uống nước, bước đầu tiên đi vào trong như thế nào cũng không cất nổi.

Tiếng cười sảng khoái vừa rồi phảng phất như còn ở quanh bên tai, tuy rằng lúc này sắc mặt của Giang Hoài Sương đã khôi phục lại vẻ lạnh lùng bình thường nhưng gương mặt thoải mái cùng với khóe miệng hơi cong lên, không cái nào là không thể hiện đang hồi tưởng lại chuyện thú vị nào đó. Là nghĩ đến chuyện mới rồi sao. ~~~~(>_<)~~~~

Hứa Đan Lạc cảm thấy Giang Hoài Sương lúc này hình như thêm chút sinh khí, dễ dàng thân cận, nếu như về sau dáng vẻ đều như thế này, không bao giờ đổi lại thành lạnh giá như băng, cách xa người cả ngàn dặm thì tốt. Nhưng để làm cho mặt Giang Hoài Sương xuất hiện nụ cười, bản thân mình hình như trả giá hơi bị lớn chút.

Giang Hoài Sương nghe tiếng phòng khách đóng cửa lại, liền biết Hứa Đan Lạc đã chuẩn bị ổn thỏa đi ra. Nhưng một hồi lâu sau vẫn không thấy người đến, tay cầm chén thay đổi tư thế ngồi, quay đầu nhìn sang bên phải chỉ thấy tiểu loli đỏ mặt ngơ ngác đứng ở cánh cửa phòng khách, tay cầm vặn cửa sợ hãi nhìn chính mình, giống như chỉ hơi có động tĩnh sẽ nhanh chóng lùi bước trở lại.

\”Lại đây xem quần áo mặc có hợp không?\” Giang Hoài Sương ngồi không ngay ngắn, bị lưng sôpha chắn hơn phân nửa tầm mắt, chỉ có thể nhìn thấy đến thắt lưng Hứa Đan Lạc.

Hứa Đan Lạc chần chừ sờ hai dây áo trên vai, nghe lời đi qua.

\”Cũng tạm được, vạt váy hơi dài một chút. Mặc một đêm chắc là không có vấn đề gì.\” Giang Hoài Sương hơi híp mắt đánh giá Hứa Đan Lạc đứng không xa ở trước mặt mình. Tuy nói váy ngủ là hai dây nhưng kiểu mình mua cũng tương đối kín đáo, lúc này mặc ở trên người Hứa Đan Lạc, ngoại trừ vạt váy hơi dài chút nhưng thật ra không có gì là không ổn.

\”Vâng.\” Hứa Đan Lạc không xác định được câu nói kia của Giang Hoài Sương là khẳng định hay nghi vấn, chỉ đành khẽ ừ đáp lại.

\”Lại đây ngồi đi.\” Giang Hoài Sương vẫy tay, lúc trước để mình đồng ý cho ở lại thì quấn quýt muốn mình ôm một cái, tại sao bây giờ đứa nhỏ này lại trở nên câu nệ như vậy.

\”Ngày mai vẫn là cuối tuần, muốn đi chơi ở đâu?\” Giang Hoài Sương thấy Hứa Đan Lạc ngồi một góc sôpha cách mình rất xa, vốn có chút bất mãn nhưng vẫn là đem chủ đề câu chuyện nói ra.

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.