[Bhtt – Edit] Nhu Nghiên Tâm Khúc – CHƯƠNG 22 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 3 lượt xem
  • 3 tháng trước

[Bhtt – Edit] Nhu Nghiên Tâm Khúc - CHƯƠNG 22

Sau khi tập hợp, năm người chia thành hai nhóm: hai học tỷ lớp mười hai đi phía trước, ba người còn lại bám sát phía sau.

Vừa đi, Chương Ninh hỏi người bên cạnh: \”Lúc nãy tách khỏi tụi này, các cậu có gặp trạm kiểm soát khó nào không?\”

\”Không có ai cả.\” Lý Tử Nghiên lắc đầu. \”Câu đố đơn giản lắm, có gặp vài NPC, nhưng tớ thấy ngoài lúc bị nhảy ra bất ngờ làm giật mình thì chẳng đáng sợ gì. Còn các cậu?\”

\”Câu đố thì qua loa đại khái, loay hoay một lúc là giải được. Còn về chuyện có gặp gì kinh dị không…\” Chương Ninh hất cằm về phía Trương Khả, thở dài. \”Tớ vốn thấy cái mật thất này có chỗ hơi ghê, nhưng nhìn con bé này, tự nhiên lại thấy buồn cười, nên cũng chẳng thấy sợ nữa.\”

Lên cầu thang, vài người bước vào hành lang dài treo tranh sơn dầu, phía trên là đèn chùm thủy tinh nhấp nháy ánh sáng đỏ.

\”Lý… Lý… Lý Tử Nghiên… sao… sao tớ thấy… mấy bức họa đó, mắt chúng nó động đậy vậy.\” Răng đánh lập cập, Trương Khả che mặt, hé ngón tay vừa nhìn vừa nói.

\”Ừm…\” Nhìn đôi mắt láo liên trên mấy bức tranh sơn dầu, Lý Tử Nghiên ngừng một chút, do dự không biết có nên nói thật không.

Nhưng Chương Ninh lại bình thản hù dọa: \”Không có đâu, cậu nhìn nhầm rồi.\”

Không chút chùn bước, Thẩm Mộng Trừng như đi dạo trong vườn nhà mình, bước thẳng đến cuối hành lang, tùy ý bấm vài số trên bảng mật mã điện tử. Sau khi nhận thông báo sai, cô nói: \”Cần mật mã bốn số đấy.\”

\”Hay là thử từ 0000 đến 9999…\” Không dám dựa vào tường, Trương Khả chen giữa Lý Tử Nghiên và Chương Ninh như con đà điểu, cố ép bộ não sắp hỏng của mình đóng góp chút trí tuệ.

\”Cách này nghe đáng tin thật…\” Chương Ninh mỉa mai không chút kiêng nể. Nhìn mấy chục bức họa quỷ dị trên tường, chuẩn xác rơi vào đáy vực kinh dị, cô cũng thấy hơi rợn. \”Chết tiệt, đạo cụ này đúng là ghê tởm thật.\”

\”Những người trong tranh này, có vài bức hơi khác biệt.\” Chống cằm, Lý Tử Nghiên nhìn bức tranh một người phụ nữ ôm dê, rồi quay lại xác nhận gì đó. \”Cậu xem bức này, mắt cô ta không phải lúc nào cũng động, có vài giây như đang nhìn ông lão trong tranh đối diện nghiêng.\”

Giơ ngón tay ra hiệu, cô chỉ cho mọi người.

\”Ông lão này… cũng có lúc lé mắt, nhìn sang bức tranh bên cạnh.\” Hạ Nhu bước lên, quan sát hướng nhìn của nhân vật trong tranh.

\”Ra rồi!\” Vỗ tay, Thẩm Mộng Trừng cười tươi. \”Vậy tụi mình theo hướng chỉ của tranh, xem cuối cùng dừng ở bức nào.\”

Trừ Trương Khả che kín mắt, mọi người lần theo ánh mắt nhân vật trong tranh sơn dầu, đến trước bức chân dung một cậu bé. Ở góc tranh, cạnh chữ ký tác giả, có niên đại vẽ nguệch ngoạc.

\”Thử tổ hợp này xem, 1688.\” Cẩn thận phân biệt con số mờ, Lý Tử Nghiên hô với Chương Ninh ở cuối hành lang.

Chương Ninh nhanh chóng nhập mật mã, cửa mở ra.

Ở trạm kiểm soát sau, ngoài việc Trương Khả bị NPC giả ma dọa đến phát hoảng, chạy loạn phát ra tiếng hét cao vút đủ vỡ kính, còn tiện tay xé rách nút áo trên tay áo Lý Tử Nghiên, nhóm tạm thời xem như thuận lợi, thoát khỏi mật thất trong thời hạn.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.