[Bhtt – Edit] Nhu Nghiên Tâm Khúc – CHƯƠNG 105 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 1 lượt xem
  • 3 tháng trước

[Bhtt – Edit] Nhu Nghiên Tâm Khúc - CHƯƠNG 105

Sắp xếp xong hành lý vốn chẳng nhiều nhặn gì, Lý Tử Nghiên và Vinson đẩy màn ra, tay cầm thùng dụng cụ quen dùng, đi tới chỗ những người đang tụ tập quanh ổ chó.

Gọi là ổ chó, thực ra chỉ là một khoảng không gian hoang vu rộng hơn sân thể dục, dựng vài khung sắt chống đỡ mái tôn, bên trong chất đầy hàng chục lồng sắt gỉ sét, nhốt kín những chú chó nhỏ mà chẳng màng đến không gian sống.

Càng đến gần, mùi hôi thối không rõ nguồn gốc càng nồng nặc trong không khí.

Đó là hỗn hợp của chất thải và thứ gì đó thối rữa.

Thật sự tệ đến không thể tệ hơn.

Nhưng hai bác sĩ trẻ chẳng hề chùn bước trước mùi hôi ấy, chỉ mang vẻ mặt nghiêm túc tiến tới, đến trước mặt Sa Lệ đang chỉ huy các nhân viên ở cửa.

\”…Trước tiên lật đất lên, rắc bột khử trùng, sau đó phủ một lớp đất mới, nhớ phủ kín kẽ.\” Sa Lệ đưa chiếc xẻng sắt cho một tình nguyện viên, dặn dò.

Quay người, thấy hai thú y đến gần, cô lập tức vẫy tay: \”Tôi bảo mọi người sửa sang xong sẽ thả chó ra khu vực hoạt động.\”

Nghiêng đầu, Sa Lệ chỉ về góc kia của ổ chó: \”Góc đó là mấy con hôm qua tụi tôi đánh giá cần hỗ trợ y tế khẩn cấp. Tử Nghiên, Vinson, hai người có thể phải xử lý chúng trước.\”

Gật đầu tỏ ý hiểu, Lý Tử Nghiên buộc lại đuôi ngựa hơi lỏng, đeo khẩu trang, đi về hướng Sa Lệ chỉ.

Lồng sắt trong ổ chó xếp dày đặc. Nghiêng người len qua lối đi hẹp, những chú chó bị nhốt xao động vì tiếng động lạ từ bên ngoài.

Trong không gian nhỏ hẹp đến mức xoay người cũng khó, đối mặt với con người không rõ thiện ác, một số nhe răng gầm gừ ra ngoài, ra vẻ hung dữ, số khác co cụm vào góc, run rẩy cố giảm sự tồn tại của mình xuống mức thấp nhất.

Với những chú chó được cứu từ lò thịt, thức ăn dường như không phải vấn đề lớn nhất – thân hình gầy trơ xương chẳng mang lại lợi ích tối đa cho chủ cũ.

Nhưng ngoài điều đó, thiếu chăm sóc, bị đánh đập, không gian sống tồi tệ và bệnh tật vẫn khiến chúng khổ sở không lời nào tả xiết trong nhà giam này.

Lông nhiều chú chó bị bùn đất bám bẩn, kết thành từng mảng, chẳng còn nhận ra hình dạng ban đầu. Một số bị nhiễm bệnh da liễu, vùng da trụi lông lộ ra màu xám không khỏe mạnh cùng những vết máu loang lổ.

Đôi chân đáng lẽ tự do chạy nhảy trên cỏ lại biến dạng, cong queo vì bị nhốt lâu trong lồng. Bàn chân mềm mại đầy vết thương do lo lắng cào cấu bên ngoài.

Trong lồng sắt không có đệm lót, những chú chó chỉ có thể giẫm lên lưới gỉ sét. Phân và nước tiểu rơi qua khe xuống đất, tích tụ qua năm tháng không ai dọn, tỏa mùi hôi thối.

Dĩ nhiên, mùi đó cũng có thể đến từ xác những chú chó đã ngừng thở từ lâu trong vài lồng do môi trường khắc nghiệt.

Muỗi ruồi bị thu hút, vỗ cánh tạo âm thanh \”vo ve\” như tiếng nhiễu trắng.

Với chúng, đây có lẽ là địa ngục.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.